Hiện tại Bùi Tuấn chẳng có chút dáng vẻ gì của một người nghe theo chỉ đạo của người khác cả.
“Quả nhiên vẫn là mẫu thân dạy dỗ tốt.” Phượng Ninh có chút không phục.
Nhắc đến Tương Vương phi quá cố, lòng Long An Thái phi đầy thương nhớ.
“Tỷ ấy là người có tính tình dịu dàng, rất có kiên nhẫn, lại có học thức, hiểu lễ nghĩa, là một tài nữ nổi tiếng xa gần thời bấy giờ. Nếu tỷ ấy còn sống, không biết sẽ thương con đến mức nào.”
Phượng Ninh mỉm cười, lại hỏi về những câu chuyện khi xưa của mẫu tử họ, Thái phi kể vài chuyện, Phượng Ninh thấy thích thú nên nài nỉ Long An Thái phi: “Di mẫu, người kể thêm cho con nghe những chuyện xấu hổ của bệ hạ hồi nhỏ đi, để con học cách trị bệ hạ.”
Long An Thái phi thấy lạ lẫm nhưng thú vị vô cùng, trong mắt thế nhân, Bùi Tuấn là vị đế vương cao sâu khó dò, nói một không hai, thế mà Phượng Ninh lại muốn trị hắn, điều này thật thú vị, Long An Thái phi rất vui lòng giúp đỡ.
“Ta nói cho con biết, lần đầu tiên ngài ấy ra ngoài săn bắn, té ngã đầy bùn đất, về đến nhà không dám nói cho phụ mẫu biết, quần áo bên trong lấm lem bẩn thỉu, ngài ấy không kịp thay, vội vàng khoác lên người chiếc áo choàng dày... Mà đó lại là giữa mùa hè nóng bức, mẫu thân ngài ấy nhìn thấy hỏi, ngài ấy nhất quyết không thừa nhận...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play