Càng đáng sợ chính là, một khi quân Mông Ngột biết được Hoàng đế đang ở đây, chỉ sợ chúng sẽ cùng nhau nhào lên như tổ ong vò vẽ. Đến lúc đó, Bùi Tuấn sẽ không còn đường thoát thân.
Bọn hắn có thể chiến đấu tới chết nhưng không thể gánh nổi tội danh này. Mặc dù mọi người không phản bác nhưng cũng không ai dám động đậy.
Bùi Tuấn trừng mắt đảo qua từng người một: “Sợ cái gì? Trẫm còn không sợ chết, chẳng nhẽ các ngươi lại sợ?”
Tham tướng chỉ biết cam chịu: “Bệ hạ, không phải chúng thần sợ chết, chỉ là thật sự rất lo lắng an nguy của người.”
Bùi Tuấn đứng trong gió lạnh cong môi cười. Trên mặt vẫn là vẻ ưu nhã dịu dàng nhưng từng câu từng chữ đều mang theo sự uy nghiêm: “Thiên tử trấn thủ nơi biên giới, từ thời xa xưa đã có chuyện này rồi. Nay nếu trẫm không xuất binh bất ngờ sẽ chẳng còn cơ hội chiến thắng.”
Nói xong, hắn nhìn chằm chằm về phía Yến Thừa: “Yến Thừa, ngươi sợ sao?”
Yến Thừa vốn cũng là người có tính tình cao ngạo bất tuân, y cong môi cười tỏ vẻ bất cần: “Thần nguyện xông pha khói lửa, quyết không từ nan.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT