Vầng trăng khuyết dần dần treo lên tít sau ngọn cây, ánh trăng mờ ảo sáng tỏ chiếu xuyên qua song cửa sổ chiếu vào trong, khuôn mặt xinh đẹp của nàng như ẩn như hiện trong bóng đêm. Từng cái va chạm dường như khiến nàng không còn sức lực chống lại, cơ thể nàng mềm nhũn như bùn nhão, làm cho hắn chỉ hận không thể chết chìm trong đó.
Hắn nhìn từ trên cao xuống, nghiêm mặt hỏi: “Lý Phượng Ninh, giao thừa đang đến gần, nàng tiến cung cùng trẫm đón giao thừa nhé, tết Nguyên tiêu mười lăm tháng giêng trẫm lại đưa nàng ra ngoài.
Khóe mắt nàng long lanh nước mắt, nàng thở dốc, chật vật lắc đầu: “Không muốn, thần nữ sẽ ở ngoài cung, đón năm mới một cách bình thường.” Giọng nói nàng ngắc ngứ, không liền mạch nhưng ý chính là nàng không đồng ý.
Bùi Tuấn đâm nàng thật mạnh, nói: “Cứ tiếp tục dây dưa với trẫm như vậy sao?” 
Đôi mắt hắn giống như biển sâu, nhìn chằm chằm vào gò má nàng, tới gần từng chút một.
Nàng không dám nhìn hắn.
Nhưng hắn lại không bỏ qua cho nàng: “Có con không tốt sao? Nàng không muốn làm mẫu thân sao? Nó có thể hầu hạ dưới gối, sau này nàng cũng có người để dựa vào, bạc nàng kiếm được có chỗ để tiêu, tài năng của nàng cũng có người kế thừa…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play