Liễu Hải xòe tay ra: "Thôi, ngài đừng nhắc nữa, không có ích gì đâu. Bên kia không chịu, bên này cũng không nhượng bộ, cứng nhắc lắm."
Viên Sĩ Hoằng liên tục líu lưỡi, đừng thấy ông ấy là người đức cao vọng trọng trong triều mà nhầm. Ai ai cũng gọi ông ấy là đế sư nhưng thực ra lại là người sợ thê tử: "Ngày mai ta sẽ khuyên Hoàng thượng, đấu với ai thì được chứ không nên đấu với nữ nhân đâu."
Liễu Hải vội chắp tay: "Ôi chao ôi, chỉ có ngài có thể nói được câu đó. Ngài mau khuyên đi ạ."
Hôm sau, Viên Sĩ Hoằng và Vương Kỳ Tránh có việc dâng tấu, bàn về việc phong tôn hiệu cho Hiến Đế nhưng bị Bùi Tuấn từ chối: "Việc này không vội, để sau hẵng bàn."
Vương Kỳ Tránh ngạc nhiên, liếc nhìn Viên Sĩ Hoằng một cái. Chẳng phải bất đồng lớn nhất giữa Bùi Tuấn và Dương Nguyên Chính là chuyện truy phong cho Hiến Đế sao? Hiện giờ Dương Nguyên Chính đã lui khỏi triều chính rồi, đây chính là cơ hội tốt nhất để phong tôn hiệu cho Hiến Đế.
Thái độ của Bùi Tuấn vẫn ung dung: "Hai khanh cứ bình tĩnh, việc này trẫm đã nắm rõ, không cần nóng vội."
Từ trước đến giờ, Hoàng đế luôn có chủ ý của mình. Mỗi bước đi đều tính trước ba bước, bọn họ chỉ còn cách thôi suy nghĩ, gác chuyện này sang một bên rồi không nhắc tới nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT