Người nhà họ Kiều vừa rời đi.
Không khí trong nhà họ Cố nặng nề đến mức gần như ngưng đọng, ai nấy mặt mũi đều cau có, chẳng ai buồn nở một nụ cười.
Tô Như Lan lúc này mới hoàn hồn lại.
Bà ngồi ở ghế sofa giữa đại sảnh, vẻ mặt đầy u sầu, nắm chặt tay của Phán Nhi, vừa nắm vừa vỗ nhẹ từng nhịp như vỗ về an ủi.
“Phán Nhi, con nghe thử mấy lời người ta đồn đại ngoài kia đi. Nếu như nói lão tam ngày nào cũng cắt cổ tay con, vậy chẳng phải thành kẻ giết người rồi sao? Lão tứ cũng đâu có ép Mặc Mặc nhảy xuống biển, con là người biết rõ mà. Đám người đó đúng là đồn bậy quá thể!”
Trước khi Giang Chi Vân nói ra mấy lời kia, Tô Như Lan tuy biết bên ngoài có nhiều người nói xấu nhà họ Cố, nhưng bà chưa từng nghĩ lại có thể đồn đại thành ra lố bịch đến mức ấy.
Đồn thêm vài câu nữa thì con trai bà thành tội phạm mất rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play