Không biết vì sao, Dương Gia Thịnh dường như rất hiểu Hứa Thuận Hòa, hoặc có lẽ phải nói, hắn cực kỳ nắm rõ suy nghĩ của anh.
Hắn biết chính xác khi nào nên tỏ ra ngoan ngoãn, làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cũng rất rõ ràng, khi nào lòng dạ Hứa Thuận Hòa bắt đầu buông lỏng, hắn có thể tiến thêm một bước, có thể nhẹ nhàng vượt qua ranh giới một chút.
Mùa mưa dai dẳng trôi qua rất nhanh, trời lại quang, căn nhà cũng trở nên khô ráo, dễ chịu hơn.
Dương Gia Thịnh thường lén đến gần khi Hứa Thuận Hòa đang nấu cơm, áp sát lưng anh, giả vờ muốn nhìn xem anh đang xào món gì. Đến khi thấy anh chuẩn bị phát cáu, hắn lập tức lùi ra sau, như chưa từng bén mảng đến.
Lúc ăn cơm, hắn cứ vừa nhai vừa nhìn anh. Chỉ cần Hứa Thuận Hòa liếc mắt sang, hắn sẽ nhanh chóng thu ánh mắt lại, dừng trên mấy đ ĩa thức ăn trên bàn, giả vờ như bản thân chỉ đang chuyên tâm dùng bữa.
Khi Hứa Thuận Hòa tắm rửa xong bước ra, hắn nhìn anh rất lâu. Nhìn đến mức gương mặt đỏ bừng vì hơi nước, đến cả vành tai cũng nóng lên. Trước khi bước vào phòng tắm, hắn còn thấp giọng nói một câu:
"Anh à, trong này thơm thật."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play