Nghe được câu nói đó của Mạc Tê, sát ý của bác sĩ Đoàn trong phút chốc đạt tới đỉnh điểm.
Hắn nhìn chằm chằm chiếc cổ mảnh khảnh của Mạc Tê, muốn một phen bóp chặt nó, làm xương cổ đứt đoạn, nhưng lại lo lắng vết bầm tím mãi mãi lưu lại trên đó. Hắn muốn rút cạn máu tươi của Mạc Tê, muốn nhìn sinh mệnh người này dần trôi đi, dung nhan tươi đẹp dần dần tái nhợt, mất đi sức sống, nhưng lại luyến tiếc độ ấm nơi bàn tay cậu. Hắn muốn dùng thuốc khiến Mạc Tê nhẹ nhàng chết đi, đem xác ngâm trong formalin, ngày ngày thưởng thức, nhưng lại lưu luyến nụ cười tươi đẹp của cậu.
Vô số ý niệm hung tàn hiện lên trong đầu, đều bị hắn gạt đi.
Mạc Tê đã chết sẽ không đáng yêu và sinh động như khi còn sống, so với giết chết cậu, hắn càng muốn khống chế cậu, sát ý này tuyệt đối không phải bản tâm thực sự của hắn.
Sắc mặt hắn trầm lại, Mạc Tê thấy bộ dáng hắn không thoải mái liền buông hồ sơ, duỗi tay xoa huyệt thái dương của hắn, động tác nhẹ nhàng ôn nhu.
"Em rất kỳ quái." Hắn để cậu tuỳ ý xoa huyệt thái dương cho mình: "Tôi xác định mình chưa từng gặp em, cũng xác định lập trường của tôi và em hoàn toàn khác nhau. Nhưng em dường như vô cùng hiểu tôi, nhìn thấu suy nghĩ của tôi, đối với ý niệm trong đầu tôi cũng không có chút sợ hãi nào cả."
Mạc Tê cười cười, đơn giản nói: "Thói quen."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT