Nơi nơi trong thành phố đều có mặt gương, Dung Phong nhìn thấy cái gì cũng sợ hãi, nói phải tìm đến một nơi tối tăm.
"Nói đen như mực thì đúng thật là có." Tần Tầm Phong quay đầu nhìn cánh cửa họ vừa đi qua, do dự hỏi: "Chúng ta có thể theo đường cũ về rạp chiếu phim không?"
Mạc Tê nói: "Nơi Dung Phong ở không cùng mốc thời gian với rạp chiếu phim, theo lí mà nói, hắn vĩnh viễn không thể đến đó, nhưng nếu có cậu dẫn dắt thì khác. Vong linh và rạp chiếu phim rõ ràng không cùng tồn tại trong hiện thực, nhưng người bạn gọi điện thoại cho cậu lại có thể đả thông chúng, điều này cho thấy người chơi có thể xen qua các bộ phim khác nhau. Một khi người chơi có thể kết nối các bộ phim đó, các yếu tố trong phim cũng được liên kết, cho nên, sau khi cậu nhận điện thoại, vong linh cũng đi theo cậu đến bộ phim khác."
"Hoá ra là như thế, vậy tôi phải làm sao để về được rạp chiếu phim?" Tần Tầm Phong hỏi.
"Lập nên liên kết, cậu gọi điện thoại cho Lương Thiên Tu đi." Mạc Tê nói: "Nhưng để xác minh suy đoán này của tôi, cậu có thể cho một người qua đường gọi trước."
Cậu cất di động đi, tùy tiện tìm một người qua đường, nói là di động hết điện, có thể mượn di động gọi hay không.
Mạc Tê có hào quang vạn nhân mê, tuy rằng người qua đường còn có chút chần chờ, lo lắng cậu là kẻ lừa đảo, nhưng cuối cùng vẫn cho cậu mượn. Để khiến người đó an tâm, Mạc Tê không nhận lấy di động mà nói cho đối phương biết số điện thoại, để người đó tự gọi, cũng mở to loa, toàn bộ quá trình không có tiếp xúc với di động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play