Sau khi bị kéo vào gương, Mạc Tê rơi vào trạng thái mất đi ý thức.
"Xem ra tôi đã chọn một nơi không quá an toàn, nhóc con." Người trong bức hoạ nói.
Mạc Tê nhìn thấy người đó miễn cưỡng đứng thẳng, sau lưng khiêng một đống bê tông cốt thép cao như núi, máu tươi chảy dọc theo thái dương xuống khuôn mặt cương nghị, ngưng tụ trên cằm, lăn xuống từng giọt.
"Anh bị thương!" Mạc Tê nghe được âm thanh hoảng hốt của chính mình.
Mạc Tê cảm thấy rất mới lạ, cậu đã lâu chưa từng sợ hãi. Có lẽ là từ sau khi thi đại học, cậu đã trưởng thành trong nháy mắt, dù cuộc sống khó khăn cỡ nào cũng chưa từng sợ, hai từ yếu ớt đã sớm xa vời với cậu.
"Không sao." Ngón cái của người đó xẹt qua vết máu trên thái dương, một tay đem hàng trăm hàng ngàn tấn bê tông cốt thép trên lưng bỏ xuống "Năng lực của tôi còn nhiều."
Nơi ngón cái xẹt qua, không chỉ có vết máu biến mất, miệng vết thương cũng khỏi hẳn, Mạc Tê lúc còn trẻ quả thực sợ ngây người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT