Mắt lão phu nhân xác thực kém, bà không cùng đi ra ngoài, chỉ có một người là em trai của đại soái. Có mưa to yểm hộ, cậu một đường đi theo rất nhẹ nhàng, không bị người khác phát hiện.
Mạc Tê vẫn duy trì khoảng cách 100m với em trai đại soái, trước sau không tới gần, hơn nữa bởi vì là ban đêm cộng với nước mưa, cậu không nhìn thấy quá rõ ràng, may mắn còn có tiểu loa, cậu vẫn có thể phỏng đoán ra em trai đại soái đang làm gì.
Đệ đệ đại soái mang vải bố trắng đưa tới bờ sông, quỳ xuống lẩm bẩm nói: "Ngọc Hoàng Đại Đế, Vương Mẫu nương nương, Như Lai Phật Tổ, Quan Thế Âm Bồ Tát, còn có thượng đế Tây Dương gì đó, chư thiên thần phật, tất cả mọi chuyện không phải do tôi muốn, tôi cũng chỉ là bị buộc bất đắc dĩ, các người chớ có trách tôi!"
Dứt lời, hắn mở vải bố trắng, lộ ra thây khô bên trong, ném xuống sông.
Làm xong hết thảy, em trai đại soái cất bước chạy, không dám dừng lại nửa bước.
Không bao lâu sau, trong sông xuất hiện xoáy nước, một người từ giữa sông nổi lên, thân hình hắn cao lớn, huy chương đại soái rực rỡ lấp lánh phản chiếu xuống mặt sông.
Mạc Tê nấp ở ngôi nhà cũ, lặng yên không tiếng động nghe ngóng xung quanh, nghe được đại soái nói: "Muốn sống qua mấy ngày nhờ cách tập trung lương thực sao, nằm mơ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play