Mạc Tê xua tay: "Tiểu nhân chỉ là một người buôn bán nhỏ, không dám nhận hai chữ tiên sinh, chỉ hy vọng có thể cống hiến chút sức lực cho trấn, dù sao cứ tiếp diễn như vậy, mọi người cũng không sống nổi."
Nhắc tới điểm này, thủ vệ cũng lo lắng sốt ruột: "Đúng vậy, may mắn mọi người còn trữ đủ lương thực, có thể chống đỡ mấy ngày, nhưng qua một thời gian, chỉ sợ có súng cũng không áp chế nổi bọn họ."
Thấy hắn lộ ra chút tình báo, Mạc Tê dừng bước chân, hỏi: "Dưới tình huống này, quân gia có thể ổn định bá tánh là vô cùng tốt rồi."
"Là thư ký cùng phó quan làm, chúng ta chỉ nghe lệnh hành sự." Thủ vệ nói.
Thư ký cùng phó quan là hai người quản lí trong trấn sao? Dưới tình huống nguy cấp như thế này mà chỉ có hai người làm chủ, xem ra soái phủ cũng không yên bình.
Thủ vệ không biết nhiều lắm, hiện tại không có bất kì manh mối gì về cái chết của đại nguyên soái hay ngọc bội, Mạc Tê hỏi vài câu liền từ bỏ, cùng đi vào sảnh.
Một người đàn ông mặc quân trang đeo mắt kính ngồi trước bàn làm việc, đẩy đẩy kính mắt nhìn Mạc Tê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play