Thích Kim Nặc vừa bước ra, liền nhìn thấy Đằng Nguyên Dã đã thay một chiếc quần jean đen, một chiếc áo thun đen, dáng người cao ráo thẳng tắp, vô cùng nổi bật.
Màu đen làm nổi bật khuôn mặt lạnh lùng của hắn, từ trong ra ngoài toát ra một hơi thở cao ngạo.
Thấy cô ra, Đằng Nguyên Dã nhìn chằm chằm hai giây, "Đi thôi."
Thích Kim Nặc chạy chậm tới nắm tay hắn, hắn nhìn cô một cái, cô nở nụ cười ngọt ngào.
Trong gara của Đằng Nguyên Dã có một chiếc xe jeep, hai người lái xe ra ngoài tìm chợ nông sản.
"Phải tìm hạt giống rau củ quả, mầm rau, cá giống tôm giống..." Thích Kim Nặc ngồi ở ghế phụ, đếm trên đầu ngón tay.
"Sao lại tìm những thứ này?" Đằng Nguyên Dã hỏi, "Không gian của em chắc chắn đã chứa rất nhiều đồ ăn rồi."
Thích Kim Nặc nói: "Đúng là chứa rất nhiều đồ ăn, à, quên nói với anh, không gian của em thăng cấp rồi, mở khóa khu trồng trọt, nói cách khác, không gian của em có thể trồng trọt và chăn nuôi rồi!"
"Ồ?" Trong mắt Đằng Nguyên Dã lóe lên vẻ ngạc nhiên, "Có phải tất cả dị năng không gian đều có thể trồng trọt và chăn nuôi?"
Đương nhiên là không phải!
Đây là bàn tay vàng mà ngọc bội mang lại, dị năng không gian của người khác cùng lắm chỉ chứa được ít đồ, không gian có hạn, lại rất hiếm, hoàn toàn không thể so với cô.
Nhưng trước mặt Đằng Nguyên Dã, cô chỉ có thể lắc đầu nói: "Em cũng không rõ lắm, dù sao dị năng của em là có thể."
Đằng Nguyên Dã tỏ vẻ trầm tư.
Họ lái xe lòng vòng trên đường phố, cuối cùng tìm được một chợ nông sản ở khu phố tương đối vắng vẻ.
"Đừng xuống xe vội." Đằng Nguyên Dã dặn dò một câu, cầm lấy trường đao tự mình xuống xe trước, nhìn một vòng xác nhận không có tang thi, mới mở cửa xe cho Thích Kim Nặc xuống.
"Anh thật chu đáo." Thích Kim Nặc khen ngợi.
Đằng Nguyên Dã đi trước, Thích Kim Nặc theo sau hắn, để hắn tiên phong.
Vừa bước vào chợ nông sản, một con tang thi từ bên cạnh lao tới, nhưng nhanh chóng bị Đằng Nguyên Dã giải quyết bằng một nhát dao.
Đầu tang thi rơi xuống đất, máu đỏ sẫm đặc quánh chảy lênh láng, bốc lên mùi tanh tưởi.
Dù đã thấy nhiều cảnh tượng như vậy từ khi mạt thế bắt đầu, Thích Kim Nặc vẫn không thể thích ứng được, cô bịt mũi tránh xa.
Sau vài ngày, rau củ quả trong chợ nông sản đều đã héo úa, nhưng một số loại vẫn còn khá tươi.
Một ít loại tương đối chịu được như bông cải xanh, khoai tây, cà chua và một số đồ ăn linh tinh, Thích Kim Nặc đều thu vào không gian.
Bước vào khu hải sản, Thích Kim Nặc nhìn thấy mấy cái lu nước vẫn đang sục khí, nên mấy con cá tôm đều rất khỏe mạnh, cô cũng thu hết vào không gian.
Đi sâu vào bên trong, cô nhìn thấy không ít mầm rau và mầm quả, cô cũng mặc kệ là loại rau hay quả gì, thu hết vào, dù sao đến lúc trồng ra sẽ biết.
"Lại đây chỗ này, có cá giống tôm giống." Đằng Nguyên Dã vẫy tay gọi cô.
Thích Kim Nặc chạy đến, quả nhiên nhìn thấy không ít cá tôm con, cô vung tay lên thu hết vào không gian.
Đồ ăn ở chợ nông sản không ít, tuy mạt thế nhưng vẫn chưa cúp điện cúp nước, đồ trong tủ lạnh và những thứ còn tươi đều bị Thích Kim Nặc quét sạch.
Thấy cũng kha khá rồi, Thích Kim Nặc nói: "Chúng ta về thôi."
Đằng Nguyên Dã gật đầu, hai người cùng lên xe.
Trên đường người đi bộ thưa thớt, tang thi cũng chỉ lác đác vài con lang thang, cả thành phố hiu quạnh, không một bóng người.
Khắp đường là tay chân đứt lìa, hài cốt thịt nát, vết máu khô, cảnh tượng kinh hoàng hơn cả phim ảnh, đây mới là địa ngục trần gian thực sự.
Đột nhiên một tiếng sấm vang lên, bầu trời xanh trong nhanh chóng bị mây đen bao phủ, chớp giật xé toạc bầu trời, đen kịt như thể tận thế sắp đến.
"Sao vậy?" Thích Kim Nặc giật mình, mở cửa sổ xe ló đầu ra, kết quả bị cuồng phong thổi đến mặt như muốn rách ra.
Cuồng phong gào thét, cây cối ven đường lắc lư dữ dội, rác rưởi bay tứ tung, bên tai toàn tiếng gió rít.
Thích Kim Nặc vội vàng rụt vào xe, đóng cửa sổ lại, vẻ mặt ngưng trọng.
Thời tiết đột nhiên thay đổi, chắc chắn có chuyện lớn sắp xảy ra!
Là chuyện gì đây?
Thích Kim Nặc cố nhớ lại cốt truyện trong nguyên tác, thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét chói tai.
Một đám thanh niên nam nữ đang chạy thục mạng trên đường, phía sau họ là một đám tang thi!
Sắc mặt Đằng Nguyên Dã khó coi, lập tức quay đầu xe, muốn rời khỏi đây.
Nhưng một con tang thi mắt đỏ ngầu đột nhiên từ trên trời rơi xuống, nện mạnh vào đầu xe họ, đầu xe móp méo, kính chắn gió vỡ tan.
Mảnh thủy tinh văng tung tóe, Thích Kim Nặc chỉ nhìn thấy con tang thi há miệng đầy máu, sợ đến mức đầu óc trống rỗng.
Giây tiếp theo, con tang thi mắt đỏ bị đóng băng, rồi vỡ tan thành từng mảnh.
Thích Kim Nặc hoàn hồn, cảm kích nhìn Đằng Nguyên Dã, được cứu rồi!
Chậm trễ một chút, đám tang thi đã đuổi kịp.
Đằng Nguyên Dã lập tức khởi động lại xe, nhưng xe bị hỏng, không khởi động được.
"Mau xuống xe!" Hắn nghiêm mặt cầm lấy trường đao, kéo Thích Kim Nặc xuống xe.
Vừa xuống xe, tang thi đã xông lên tấn công, nhưng ngay lập tức bị đóng băng.
Đám thanh niên kia đều kinh hãi, không thể tin vào những gì đang diễn ra.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?!
"A! Cứu tôi! Cứu với!"
Đột nhiên một nữ sinh trẻ bị tang thi quật ngã, người bên cạnh chưa kịp cứu thì cô đã bị tang thi cắn đứt động mạch cổ.
Máu tươi bắn lên người một nam sinh đứng gần đó, khiến anh ta choáng váng.
"Hộc... hộc..."
Tang thi dữ tợn tấn công, số lượng đông đảo, Đằng Nguyên Dã dùng dị năng đóng băng một đám phía trước, rồi kéo Thích Kim Nặc chạy vào một tòa nhà văn phòng bên cạnh.
Những người khác hoàn hồn, vội vàng chạy theo Đằng Nguyên Dã.
Họ vừa chạy vào tòa nhà văn phòng, thì một tia chớp xẹt ngang bầu trời, rồi mưa to trút xuống.
Những con tang thi đang đuổi theo người đều dừng lại, đứng im tại chỗ, ngẩng đầu lên, như đang đón nhận sự thanh tẩy thiêng liêng.
Thích Kim Nặc đứng ở hành lang tầng hai, nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên nhớ ra, tang thi sắp tiến hóa!
Trong nguyên tác, chính vì cơn mưa đen này mà tài nguyên nước bị ô nhiễm, động thực vật bắt đầu biến dị, tang thi đồng loạt tiến hóa.
Cũng chính vì cơn mưa đen này mà trên trái đất xuất hiện nhiều tạp chất.
Mưa đen rơi xuống sông, ô nhiễm nguồn nước, nước ngấm vào đất tưới cây, khiến cây cối cũng nhiễm tạp chất, hoa quả cũng vậy.
Những thứ này con người ăn vào bụng, dẫn đến cơ thể cũng nhiễm tạp chất.
Tạp chất sẽ tích tụ dần trong cơ thể, đến một mức độ nhất định sẽ gây ra bệnh mưa đen.
Bệnh mưa đen giai đoạn đầu khiến người ta trở nên cáu kỉnh, dễ mất kiểm soát, khi tạp chất trong cơ thể càng nhiều, da bắt đầu thối rữa, bốc mùi hôi thối.
Tạp chất càng nhiều, da càng xám xịt.
Tang thi sau khi tiến hóa sẽ có tinh thể Nhật Tinh và Nguyệt Tinh trong đầu.
Nhật Tinh màu vàng kim, dùng để tiến hóa năng lực, tinh thể càng nhiều năng lượng thì màu càng vàng kim.
Nguyệt Tinh dùng để thanh lọc tạp chất trong cơ thể, màu càng trong suốt thì hiệu quả thanh lọc càng tốt.
Cơn mưa đen này đánh dấu sự khởi đầu chính thức của mạt thế đối với loài người.