Editor: Poo_chan
“Anh cả, anh thấy thế nào?”
Lúc này ánh mắt Phương Lập Tân đờ đẫn, hai mắt vô hồn trừng to nhìn phía trước giống như đang ngắn người vậy, cũng giống như đang suy nghĩ vấn đề gì đó, nghe thấy Phương Lập An gọi anh, trong nháy mắt anh liền lấy lại tinh thần hỏi: “Thế nào?”
“Em hỏi anh thấy thế nào, anh đang suy nghĩ chuyện gì à?”
"Không, anh chỉ nghĩ là đến quốc gia em nói anh cũng không biết, chuyện gì cũng không giúp em được, cảm thấy người làm anh cả như anh thật thất bại." Anh uể oải nói.
"Chuyện này có là gì đâu, thứ em muốn em sẽ tự cố gắng giành được, anh và chị hai không cần để tâm em đâu, em sẽ tự chịu trách nhiệm với bản thân mình." Phương Lập An khuyên bảo anh.
"Anh cả, Tiểu An thông minh tài giỏi như vậy, lấy năng lực hiện tại của anh, thứ có thể giúp được em ấy đúng là không nhiều. Nhưng chúng ta có thể nghiêm túc học tập, nỗ lực làm bản thân tốt hơn, như vậy tuy không giúp được Tiểu An nhưng ít ra cũng sẽ không cản trở em ấy." Phương Lập Bình đánh tan suy nghĩ ấy, nhiều năm như vậy cô đã sớm nhìn ra Phương Lập An là đứa nhỏ độc lập, lúc còn bé chưa đến ba tuổi đã có thể ở nhà một mình, sau này cũng học tập một mình, chơi đùa một mình, dường như không chơi với đám bạn cùng tuổi, thậm chí bạn bè cũng không có. Có lẽ đây chính là sự khác nhau giữa thiên tài và người thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT