Mãi cho đến khi Trương Hạo Lâm đưa nàng về đến tận nhà, lấy mấy bao băng vệ sinh siêu mỏng, thêm dày, dài hơn treo ở trên đầu xe đưa cho nàng, Khỉ Tình mới ngượng ngùng nhận lấy.
Nếu không phải sợ bị người khác nhìn thấy, nàng thật sự muốn cùng Trương Hạo Lâm trao một nụ hôn tạm biệt.
Nhưng nghĩ tới thân phận của mình, ý nghĩ đó đành chôn giấu tận đáy lòng!
Đưa vị cực phẩm thục nữ này về nhà xong, Trương Hạo Lâm lái xe máy trả lại cho Trương Học Hữu, nào ngờ lại thấy Trương Học Hữu đang làm thịt sầu riêng trong nhà.
"Huynh đệ, về rồi à, lại đây, cùng ăn 'Thái Lan kim cái gối' nào." Trương Học Hữu lấy ra một miếng thịt sầu riêng vừa vàng, vừa thơm lại vừa thối đưa cho Trương Hạo Lâm.
"Ừm, ngon thật, không hổ là vua của các loại hoa quả, chỉ là hơi đắt một chút, nếu không, ngày nào ta cũng mời ngươi ăn." Trương Hạo Lâm không hề khách khí, cầm lấy ăn từng miếng từng miếng: "Mẹ ta tối nay nấu canh gà sầu riêng, lát nữa, ngươi qua ăn nhé."
"Sầu riêng canh gà? Bổ dưỡng đây, được, lát nữa ta qua uống hai bát." Người bạn từ nhỏ cùng Trương Hạo Lâm mặc chung một chiếc quần này cười ha hả, không hề khách khí.
"Ừm, cứ quyết định như vậy, ta về trước đây." Trương Hạo Lâm nhìn thời gian không còn sớm, đã hơn sáu giờ tối.
Trước khi về nhà, Trương Hạo Lâm ghé qua nhà Trương Đại Minh, trả lại bảy ngàn nguyên tiền mặt, đồng thời lấy lại tờ giấy nợ, sau này không còn nợ nần gì với hắn nữa.
Nói thật, Trương Đại Minh là người không tệ, chỉ có điều vợ hắn, thật đúng là một người đàn bà lòng dạ hẹp hòi.
Trương Hạo Lâm vội vàng vào nhà rồi lại vội vàng rời đi, không muốn phí lời với hạng người như vậy.
Về đến nhà, cái mông còn chưa kịp ấm chỗ, Trương Học Hữu, gã bạn thân này, ba chân bốn cẳng chạy tới, chào hỏi bố mẹ Trương Hạo Lâm xong, liền ngồi phịch xuống giường, xem nơi này như nhà mình vậy.
"Bá mẫu, bây giờ Tiểu Lâm tốt nghiệp đại học rồi, chẳng mấy năm nữa, bá mẫu có thể hưởng phúc rồi." Trương Học Hữu bưng bát canh gà sầu riêng mà mình yêu thích nhất, uống một cách ngon lành: "Ừm, ngon thật, bá mẫu thật khéo tay, hơn hẳn mẹ con, mẹ con nấu ăn, nói thật chẳng khác nào cho lợn ăn!"
"..." Mẹ Trương Hạo Lâm, đối với đứa con trai nuôi Trương Học Hữu này không còn gì để nói: "Thôi nào, đã thấy ngon thì ăn nhiều một chút, nghe nói mẹ ngươi hôm trước mai mối cho ngươi một cô nương, thế nào? Vừa mắt không? Kể cho bá mẫu nghe xem nào."
"Ôi, đừng nhắc nữa, người ta nghe nói ta là công nhân xây dựng xi măng, kết quả không cần nói, hai bác cũng có thể đoán được.
Nếu là Tiểu Lâm, chỉ cần nghe thấy hai chữ 'sinh viên', ta dám chắc, đối phương lập tức bảo ngươi xem ngày mà làm lễ!" Trương Học Hữu vừa ăn cơm vừa kể chuyện xem mắt của hắn, làm cho bố mẹ Trương Hạo Lâm bên cạnh cười rôm rả, còn cổ vũ hắn cố gắng kiếm nhiều tiền, xây nhà đẹp các kiểu.
Trương Hạo Lâm cùng bọn họ nói chuyện phiếm một lúc, vội vàng đi tắm rồi về phòng mình, để nghiên cứu kỹ cuốn "Thượng Cổ Cửu Thần Quyết", cùng với cửu sắc chân nguyên chi khí trong cơ thể và một mẫu đất trong ý hải.
Ban đầu, Trương Hạo Lâm không hiểu ý hải là gì, ý thức là gì, nhưng sau khi đọc 〈 Thượng Cổ Cửu Thần Quyết 〉, hắn đã hiểu về cổ võ.
Theo ghi chép ở bên trong, tu vi hiện giờ của hắn hẳn là Kết Đan cảnh, sau Kết Đan cảnh còn có Hóa Đan cảnh, Cơ Trúc, Kim Đan cảnh, Hóa Thần cảnh, Hợp Thể cảnh, Đại Thừa cảnh, Độ Kiếp Cảnh, vân vân.
Hiện tại 〈 Thượng Cổ Cửu Thần Quyết 〉 mà Trương Hạo Lâm có được còn ghi chép về Cửu Thải Thần thạch.
Màu xanh lá cây cổ vũ cho thực vật, tựa như sinh mệnh lực.
Màu vàng kim giúp cường thân kiện thể, đao thương bất nhập; màu đen là tử khí, có thể khiến mọi sinh linh dần dần tử vong.
Tử khí là một loại đại khí vận; khí màu hồng phấn là vận đào hoa; khí màu vàng là quyền lực...
"Xem ra trong ghi chép của 〈 Thượng Cổ Cửu Thần Quyết 〉, chỉ cần tu luyện mỗi sắc thái chân nguyên đến đại viên mãn, thì không chỉ lực lượng trở nên cường đại mà khí vận cũng sẽ thay đổi.
Cái này thật quá khoa trương, quá nghịch thiên rồi, thôi kệ, xem thử ý hải bên trong Thần Thổ, có thật là có thể trồng bất kỳ vật gì hay không.
Nếu quả thật có thể trồng đồ vật, về sau phất lên rồi!" Trương Hạo Lâm nghĩ tới tác dụng Thần Thổ của Cửu Thải Thần Thạch trong Thượng Cổ Cửu Thần Quyết.
Không thể không nói, cuốn 〈 Thượng Cổ Cửu Thần Quyết 〉 này thật sự là viết riêng cho Trương Hạo Lâm.
Hắn đạt được Cửu Thải Thần thạch, lại không hiểu gì về Cửu Thải chân nguyên, nhưng trong Thượng Cổ Cửu Thần Quyết, đã có ghi chép rõ ràng, chi tiết đến từng điểm nhỏ.
Trong đó còn đề cập đến tác dụng của Thần Thổ trong ý hải.
Đạt được Cửu Thải Thần thạch càng nhiều, Thần Thổ càng nhiều, lực lượng và cơ duyên càng lớn, lực lượng càng cường đại, Thần Thổ triệu hồi ra càng nhiều.
"Có thật là cái gì cũng có thể trồng không? Ta không tin!" Trương Hạo Lâm đọc thấy ở bên trong ghi chép Thần Thổ cái gì cũng có thể trồng, trong đầu nhớ tới chỗ đầu giường gần lò sưởi có mấy hạt sầu riêng, liền xỏ dép lê đi ra ngoài, nhặt mấy hạt sầu riêng ở đầu giường, cầm đến hậu viện.
Không biết tại sao, hiện tại đôi mắt của Trương Hạo Lâm trong đêm tối, nhìn rõ như ban ngày, bên ngoài đen kịt nhưng mắt hắn lại nhìn thấy hết sức rõ ràng.
Xỏ dép, quay lại hậu viện của nhà, nhặt lên một mảnh ngói vỡ bên cạnh, đào một cái hố nhỏ bên cạnh cây dưa chuột trong viện, vùi một hạt sầu riêng tương đối lớn vào trong đó.
Sau đó, Trương Hạo Lâm triệu hồi Thần Thổ trong ý hải.
Hiện tại tu vi của hắn là Kết Đan cảnh, có thể triệu hồi ra một mét khối Thần Thổ.
Đem Cửu Thải Thần Thổ đắp lên hạt sầu riêng vừa gieo.
Kết quả, khiến Trương Hạo Lâm há hốc mồm, thấy một cây non nhanh chóng mọc ra từ trong bùn đất, cành lá vươn ra nhanh chóng, tốc độ nhanh đến mức lập tức trưởng thành đại thụ.
Trưởng thành đại thụ đã đành, nó còn cao mười mấy mét, trên cành mọc ra không ít trái cây xanh, ban đầu như quả vải.
Dần dần lớn lên, từ cỡ nắm tay đến cỡ quả bóng da, khiến Trương Hạo Lâm kinh ngạc, thật, hắn thực sự rất ngạc nhiên, thấy cây sầu riêng mình trồng ra, ở bên trên còn mọc rất nhiều quả sầu riêng lớn, so với quả sầu riêng hắn mua ban ngày còn to hơn rất nhiều, ước chừng một quả nặng khoảng mười cân.
"Trời ơi, mẹ ơi, cái này thật quá nghịch thiên rồi." Trương Hạo Lâm nhìn trên cây mọc đầy một trăm quả sầu riêng lớn, từ xanh đến khi ửng hồng, đoán chừng một hai ngày nữa là chín: "Sau này không sợ không có sầu riêng ăn."
Nhìn một cây đại thụ như vậy, mọc đầy sầu riêng, tỏa ra mùi thơm sầu riêng nồng nàn, Trương Hạo Lâm lại đau đầu, ngày mai biết giải thích với cha mẹ thế nào? Không lẽ nói trong ý hải của mình có một mẫu Thần Thổ? Không lẽ nói mình trồng ra sầu riêng chỉ trong một đêm?
Chặt bỏ nó? Đây đều là tiền a, gia cảnh vốn chẳng ra sao, còn thiếu nợ một đống, phải biết, hiện tại sầu riêng đều là hơn mười đồng một cân.
Mỗi quả sầu riêng này, nhìn qua nặng mười cân, ước chừng một quả có thể bán được hai trăm đồng, một trăm quả, chính là hai vạn đồng, đây là tiền a!