Nếu những người này là nhân viên cảnh sát của đồn công an ở thị trấn nhỏ, vậy thì nhận ra hắn, nể mặt hắn một lần thì có thể hiểu được.
Nhưng nhân viên cảnh sát ở Cổ Trấn này đều không quen biết hắn, vậy mà còn nhường nhịn hắn như vậy, Trương Hạo Lâm đương nhiên cảm thấy kỳ quái.
"Thế nào? Ăn xong chưa? Có cần dùng chút đồ ngọt gì không?" Cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện của Vương Kỳ và Lưu Bằng, toàn bộ thực khách ồn ào trong phòng ăn cũng đều tự trở về bàn của mình, ngồi ăn nốt phần cơm nước chưa xong.
Trương Hạo Lâm cũng trở lại bàn, sau đó cười hì hì nhìn Mộ Dung Lạc Nguyệt đang ngồi đó, bĩu môi, rõ ràng có chút không vui.
Vừa rồi thấy rõ Lưu Bằng giở trò ở đó, hắn nhất thời kích động cũng không để ý đến Mộ Dung Lạc Nguyệt, trực tiếp xông lên giúp đỡ.
Bây giờ nghĩ lại, hình như đã làm Mộ Dung Lạc Nguyệt mất hứng, nàng tức giận cũng là chuyện bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play