Quân Phong vào mấy tiếng trước khi được Cố Y Minh cứu

Quân Phong khi đang luyện tập kiếm pháp thì Sở An đồ đệ của Ân Lạc sư bá phong chủ Định Trúc phong kêu lại, nói có chuyện cần thương lượng.

 

Nếu không phải tên này vào mấy ngày trước còn bị cậu bẻ mặt giờ lại nói có chuyện cần thương lượng. 

Tuy cậu hơi nghi ngờ nhưng chung quy vẫn là đi theo. 

 

Càng đi cậu càng cảm thấy có gì đó sai sai, khi cậu thấy sắp đi đến bìa Rừng Ma thì vội dừng lại nói. 

 

" Sở sư huynh cứ ở đây nói được rồi không cần đi thêm nữa đâu " 

 

Cậu không khách khí dừng lại nói, vị Sở sư huynh kia cảm thấy Quân Phong sau lưng dừng lại cũng dừng theo xoay lại nhìn y nở một điệu cười không mấy tốt đẹp. 

 

Đúng như cậu nghĩ vị Sở sư huynh vừa nãy đang cười, mặt liền lạnh xuống ý cười biến mất mà sau đó một huỳnh quang đỏ lóe lên đập thẳng vào người cậu. 

 

Vì ở gần, tuy cậu cũng đã phòng hờ nhưng cậu và Sở An trên lệch tu vi vẫn là ăn trọn một chiêu đó. 

 

Quân Phong bị đánh bay xa mười mét mới dừng lại cổ họng có mùi gỉ sét sau đó một ngụm máu ọc ra nhìn người phía trước nói “ Vì sao lại muốn giết ta? ”

 

" Ngươi còn không biết sao? " Hắn nói xong liền lao vào cậu có ý định giết cậu. 

 

Cậu nhanh chóng thoát được như vẫn bị thanh kiếm chém ngang, mắt thấy hắn vẫn ý định lao vào, Quân Phong  nhìn lại sau lưng nghĩ gì đó liền xoay người đi về phía cách rừng. 

 

Sở An thấy kia chạy cũng đuổi theo cứ thế người đuổi ta chạy bắt đầu, khi Quân Phong đi đến vách đá liền dừng, Sở An không vì thấy Quân Phong dừng vẫn cấm đầu lao lại một kiếm chém xuống. 

Quân Phong nhìn lại ở dưới vách đá cao vạn trượng, mắt thấy kiếm chém tới không nghĩ gì nhiều liền nhảy xuống. 

Mắt thấy Quân Phong nhảy xuống Sở An liền hừ lạnh quay về.

 

Dù sao hắn biết Quân Phong bị thương nặng như cho dù nhảy không chết với những vết thương đó dù thần tiên hạ phàm cũng khó sống sót. 

 

***

 

Quân Phong mơ màng cảm thấy cơ thể đau nhức như bị ai đó đập nát không thể nhúc nhích, hắn cứ nghĩ cứ thế chết đi cũng được dù sao hắn cũng không có gì luyến tiếc, từ nhỏ cha mẹ rơi, đồng môn hãm hại

 

Mà vị hắn được bái nhập không thích hắn đã 3 tháng bái vào đây, từ ngày thí luyện nhìn đúng một lần cũng không nhìn thấy lần nữa, nhớ lại lần đầu gặp ánh mắt y lạnh lùng miệng rặng từ chữ khi nói trước bao nhiêu ánh nhìn nói hắn " Ta Không Nhận Đồ Đệ " 

Lại vì được chưởng môn huyên giả y mới miểng cưỡng nhận cậu vào tông môn từ đó không gặp cũng không cho cậu lên bái kiến. 

 

Hắn nhớ lại mà tự chế giểu mình thật ngu ngốc sau đó mơ hồ nhắm mắt lại, trước khi ngất đi cậu cảm thấy có người, lại cho cậu ăn thứ gì đó rất đắng sau đó cảm nhận được cơ thể mình nhẹ bẫng, không còn đau nữa. 

 

Sau đó cảm nhận được một cái ôm mình, cảm nhận của cậu nhận được là cảm giác lạnh lạnh nhưng lại ấm áp, sau đó liền ngất liệm đi. 

 

Khi lần nữa mở mắt, đập vào mặt cậu là một cây đào to đang nở rộ lại nhìn xung quanh cậu đang ở trong một hồ nước nóng còn mình đang lã thể?

 

Khi cậu đang muốn quay đầu ý định đi lên thì nghe thấy một giọng nói lạnh băng. 

 

 " Dược tuyền này rất có ít cho ngươi ngăm một lúc nữa đi " hắn xoay đầu lại nhìn người trước mắt thất thần. 

 

Một người nói lạ không lạ nói quen không quen. 

Da y trắng như tuyết, tóc bạc nửa vấn kim quang nửa thả, mặc một bộ thanh y lục chậm đất, ánh mắt hút hồn đoạt phách, con ngươi màu tử sắc tuyệt đẹp khiến ai gặp liền nghĩ đến một câu từ Nghiên Nước khuynh Thành*

 

***

Cố Y Minh đợi rồi đợi thấy y bất động tưởng y bị thương đến ngốc liền giật mình tiến tới kiểm tra. 

 

" Không sao chứ " nói xong lại kiểm tra cho y lại lần nữa thấy không bị gì liền thở phà yên tâm. 

 

Quân Phong đang bị nhan sắc y làm thất thần lại bị hành động của y mà hoàn hồn trở lại. 

 

" Sư- Tiên tôn, đệ tử không sao ạ " Quân Phong biết y không thích mình gọi y là sư tôn sẽ khiến y tức giận. 

 

Cố Y Minh nhìn y lâm vào trầm ngâm lại nhớ tới gì đó giọng nói lạnh như băng nói “ Ai làm? ”

 

Vì lời nói này của y khiến cho Quân Phong hơi khó hiểu. 

 

Ai làm? nói ra y sẽ chịu giúp cậu trả thù sao? hay chỉ là hỏi cho có?

 

Ai mà không biết Tiên Tôn Cố Y Minh phong chủ Định Trúc phong là sư huynh của Ân Lạc sư bá, người lại là sư muội cùng thời với y.

 

Còn Sở An là đệ tử thân truyền của ngài ấy, y sẽ vì người y ghét kiếm chuyện với sư muội mình sao?

 

Quân Phong tự chế diểu mà lắc đầu nói dối “ Không ai ạ con tự vào đó lịch luyện không may bị ma vật đánh trọng thương thôi ạ” Hắn bất đắc dĩ cười. 

Cố Y Minh biết cậu đang nói dối, theo cốt truyện người đẩy y là một đệ tử thân truyền của Định trúc phong chủ là sư muội cùng thời của nguyên chủ lại thân thiết như anh em.

Nguyên chủ từ lúc Y nhận cậu vào chưa từng gặp nam chính vì nguyên chủ ghét Quân Phong thiên tư hơn lại bị bắt ép nhận, vì vậy xin ra oán hận với y. 

Cố Y Minh biết không thể bắt y nói được nên tự đoán dù sao đệ tử thân truyền của vị sư muội kia cũng ít, cậu cố nhớ lại. 

“ Lục Kiệt... Lục Tuyết... Sở An…” Cố Y Minh vừa nói xong câu cuối thấy trong mắt y đều là sát ý liền biết được là cái tên Sở An này. 

" Ngâm nhiêu đây được rồi đi lên thây đồ rồi đi theo ta" Cố Y Minh nói rồi đứng dậy đi khỏi dược tuyền. 

Quân Phong khó hiểu nhìn y nhưng cũng nghe lời mà làm theo. 

***

Quân Phong mới thây quần áo xong thì đi ra nhìn xung quanh cậu mới biết đây là phòng của Cố Y Minh…

Cố Y Minh thấy người ra thất thần nhìn y.

 

Đúng là nam chủ a, diện mạo như này thật khiến người ta không khỏi giật mình mà tự ti a.

 

Hiện giờ y đang 16 tuổi nhỉ? dung mạo này chặc chặc. 

 

Thật là biết giết người a sau này lớn lên không biết có khiến người khác chết vì nhìn thấy y đẹp không nhỉ?

 

Thân hình tuy hơi nhỏ, dù sao cũng mới 16 còn phát triển dài dài, nước da trắng, mắt phượng hẹp dài lông mi dày lại dài, tóc đen cột đuôi vấn bạc quang Ngọc Thụ Lâm Phong*

 


Tiểu : Ngọc Thụ Lâm Phong ý nghĩa > Một người con trai tao nhã hiên ngang phóng khoáng

 

Chúc mn coi vui vẻ~~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play