Long Tu Triệt nghe Thẩm Bạch Trạch nói vậy liền cuốn quýt xin lỗi

Long Tu Triệt “ X-xin lỗi tiên tôn”

Thẩm Bạch “ Không sao ta nghe nhiều rồi còn ngươi tên gì, ngươi muốn làm đồ đệ của ta không? ”

Y lập lại lời vừa nãy nói thêm một lần nữa giọng y lần này rất ôn hòa lại rất ấm áp. 

Long Tu Triệt “ con tên Long Tu Triệt, Đương nhiên con đồng ý ạ”

Giọng y tuy rụt rè nhưng cũng có vài phần kiên định. 

Thẩm Bạch nghe y nói liền bảo " sau này sư tôn gọi ngươi là Triệt Triệt nhé " khi y nói xong liền cúi xuống ôm y lên. 

 

Long Tu Triệt “ Dạ đượ- Á ”

Dưới sự chứng kiến những người ở đó Thẩm Bạch bất ngờ ôm Long Tu Triệt vào lòng bước về chỗ mình dưới sự chứng kiến của mọi người, có người ghen tị có nhưng người lại kinh ngạc không nói lời. 

Những người kinh ngạc đó là những người đang ngồi ở phía trên. 

Tiết Phong và Dược Kính và một trong bốn người đang ngồi kinh hãi mà hốt lên như gặp phải chuyện lạ. 

Thính Đình “ Trưởng môn sư huynh, Bạch Sư huynh đang ôm đứa nhỏ đó phải không?”

Giọng hắn kinh ngạc nhìn Y đang ôm một đứa nhỏ trong lòng đi lên. 

Tiết Phong nghe vậy cũng rất mờ mịt mà nhìn Thẩm Bạch không nói lời nào. 

Long Tu Triệt vì đột ngột bị Thẩm Bạch Trạch ôm lên liền theo bản năng mà ôm cổ y. 

 

Hắn khi chưa được ôm chỉ cao đến hông y, lúc được bế lên liền giật mình một cái nhìn người mà vừa mở lời nhận mình làm đồ đệ.

Hắn cảm giác thân y rất lạnh nhưng cũng rất ấm áp vô tình mà dựa vào lòng y. 

Thẩm Bạch ôm Long Tu Triệt ở độ tuổi thiếu niên đi lên chỗ mình ngồi để y ngồi trên đùi mình, thấy y quần áo lem nhem liền thì pháp cho Long Tu Triệt một bộ quần áo mới, lại cảm nhận được có tám đôi mắt nhìn mình nghi hoặc liền hỏi. 

Thẩm Bạch “ Sư huynh sư muội Sư đệ nhìn ta như thế làm gì? có gì muốn nói sao? ”

Tiết Phong “ Đệ không phải... không thích được người khác đụng sao?... ”

 

Giọng Tiết Phong khó hiểu mà phát ra khiến cho Dược Kính cũng gật đầu phụ họa nói. 

Dược Kính “ Trưởng Môn sư huynh nói đúng đó, Sư huynh không phải không thích đụng người khác sao? ”

Dược Kính “ Lúc đầu muội còn tưởng huynh đi xuống kêu y đi lên thôi ai ngờ...  ”

Thẩm Bạch cũng bất ngờ, vì lúc đó thấy Long Tu Triệt nhỏ quá sợ đi lên lâu nên bèn ôm đi cho nhanh, quên luôn mình không thích người khác đụng vào. 

Tiết Phong thấy y cũng bất ngờ, lại thấy đại điện vì hành động vừa rồi của y mà xì xào bèn lấp liếm qua chuyện khác. 

Tiết Phong giọng hắn bình tĩnh sắp xếp “ mau bất đầu kiểm tra đi, còn đang đợi gì nữa ”

 

Mọi người phía dưới nghe Tiết Phong nói vậy liền bắt đầu tiếp tục làm việc của mình nhưng cũng có vài người thang vãng vì một thiếu niên không biết ở đâu, là ai lại được Bạch tiên tôn nhận làm đệ tự thật là bất công mà!

 

Lúc này Long Tu Triệt đang vui vẻ trong lòng Thẩm Bạch lại nghe Tiết Phong và Dược Kính nói liền giật mình tò mò xoay lên nhìn Thẩm Bạch vì ghe câu " Không Thích Người Khác Động Vào " của Tiết Phong. 

Thẩm Bạch giờ cũng đã không để ý vụ nãy nữa mà đang nhìn đại điện đợi nó kết thúc để đưa tiểu nhóc con nuôi béo vì thấy y rất gầy đã 15 tuổi cứ tưởng y mới 10-1.

 

 Lại cảm nhận được ánh mắt  của Long Tu Triệt nhìn chầm chầm vào mình, cậu ngước  xuống khó hiểu nói. 

Thẩm Bạch “ Triệt Triệt ngồi đây khó chịu hả? ”

Long Tu Triệt nghe thấy thế liền bắt đầu lắc đầu rồi mới mở miệng “ Sư Tôn người không thích người khác đụng thì để con xuống đi ”

Tiết Phong nghe Long Tu Triệt nói với giọng trong trẻo và non nớt lại vì sợ Thẩm Bạch khó chịu kêu cho mình xuống mà mỉm cười nói. 

Tiết Phong “ Đệ nhận được một đồ đệ tốt đó ”

 

Thẩm Bạch cũng phụ họa theo lời Tiết Phong gật đầu.

 

 Y biết chứ, trơng nguyên tác có bảo Long Tu Triệt là một người rất tử tế nếu không làm gì sau này lại có được 10 người vợ xinh như hoa.

 

Vì yêu hắn bất chấp kể cả bỏ mạng mình để bảo vệ hắn đến cuối chứ. 

Nhưng hắn cũng rất đáng thương từ nhỏ tưởng mình mồ cô lại được một nhà Lục gia cũng tu tiên nhận nuôi. 

Nhà họ tu vi cao nhất là Kim Đan đỉnh phong. 

Ở đó Nam chủ bị đối đãi thậm tệ hôm nay không phải bị đánh cũng là hôm sau cũng bị là đánh đánh mắng mắng. 

May mắn ở đó được một vị tiểu thư trong phủ không được coi trọng xem hắn như đệ đệ mà giúp hắn băng bó vết thương khi bị những người khác bắt nạt và đánh mắng. 

Hắn cũng coi vị tỷ tỷ này như người thân, tỉ mỉ coi chừng sợ cô gặp kẻ xấu tại vì vị tiểu thư này cũng đã đến tuổi lấy chồng lại còn xinh đẹp, hắn cứ tưởng cuộc sống vui vẻ đó cứ như thế mà tiếp diễn. 

Một ngày nọ vị tiểu thư đó được một người trong một môn phái lớn nào đó nhìn trúng thấy cô xinh đẹp liền tìm cách hãm h*** cô. 

Khiến cô mất đi trong sạch, cô đem thân thể đang bị thương mà cầu cứu người nhà lại bị những người cô coi là người nhà lại không chịu giúp cô. 

Khiến cô chết lặng liền nghĩ vẫn mà tử tự. 

Ngày hôm sau Nam chính nghe tin cô bị mất đi trong sạch liền gấp gút đến phòng cô.

 Khi hắn vừa bước vào cửa thì liền thấy thi thể cô treo ở giữa khêu phòng Long Tu Triệt lúc đó liền òa khóc kể từ đó giục vọng khiến Lục Gia biến mất mãi mãi trong tâm trí cậu. 

Thẩm Bạch “ Ừm...là Một Nhóc Con Hiểu Chuyện ”

Long Tu Triệt nghe y nói liền vui vẻ hẳng lên. 

Đợi đại điện tư chất kết thúc Thẩm Bạch ôm Long Tu Triệt về phái Minh Dạ tham quan hết một vòng liền đi đến một gian phòng cách chỗ y ở một hậu viện liền mở cửa đi vào rồi nói. 

Thẩm Bạch “ Sau này Triệt Triệt sẽ ở đây nếu muốn gặp ta thì đi từ nơi này qua hậu viện kia đó là nơi ta ở nhớ chưa”

 

Giọng y trầm trầm lại ôn hòa lại thêm , mái tóc màu bạc lướt qua vai, đôi mắt phượng ôn nhu lại càng tô diễm lên vẻ đẹp ấy khiến Long Tu Triệt hẫn thờ nhìn vị sư tôn đẹp Nghiên Nước Khuynh Thành* này

Khi nghe Thẩm Bạch nói xong y liền khù khờ mà gật đầu. 

Thẩm Bạch thấy y gật đầu liền để y xuống kêu y ngủ đi mai còn làm lễ bái sư trước mặt Trưởng Môn và các Phong Chủ 

 

Cậu đang định đi thì bị một lực nhỏ kéo tới là Long Tu Triệt đang run rẩy mà nắm lấy góc áo hắn rơn rớn nước mắt nói. 

Long Tu Triệt “ S-sư Tôn có thể cho con ngủ chung với người được không c-con sợ ở một mình ”

Thẩm Bạch nghe y vừa khóc vừa run rẩy mà thờ dài nghĩ trong nguyên tác Long Tu Triệt có bao giờ đòi ngủ chung với Thẩm Bạch à?

Thẩm Bạch “ được rồi sư tôn cho Triệt Triệt ngủ chung đừng khóc ”

Long Tư Triệt nghe thấy liền vui mừng nước mắt sắp rơi liền biến mất như không có gì. 

 

 

Tiểu Tổ Tông : :))))Được lắm con trai nhỏ mà biết bán manh!!! ai dậy thế? Ồ thì ra là mị:)) 

 

 

Thẩm Bạch “…” ? Nước mắt hồi nãy đâu? 

***

 

Thẩm Bạch dẫn Long Tu Triệt bước vào phòng mình. 

Long Tu Triệt thấy phòng y, phòng y rất gọn gàng, sách được để rất có chật tự không khiến người khác phản cảm. 

Thẩm Bạch thấy y nhìn nhìn xung quanh phòng mình liền kêu. 

Thẩm Bạch “ Lại đây nằm ngủ trước đi ta đi thây đồ tí ”

 

Y vừa dứt câu liền đi ra ngoài. 

 

Long Tu Triệt nghe y nói liền nằm xuống giường, lại ngửi  thấy mùi rất thơm lại dễ chịu của mùi gỗ tùng hương phản phất trên giường y…

 

Qua một lúc Thẩm Bạch đã quay lại với một bộ xiêm y màu trắng. 

 

Thẩm Bạch thấy y còn thức liền lên giường nằm, kéo y xuống vỗ vỗ sau lưng Long Tu Triệt nhắm mắt nói. 

Thẩm Bạch “ Ngủ đi mai còn làm lễ ”

Long Tu Triệt nghe vậy liền nhắm mắt, thấy Long Tu Triệt đã chịu ngủ y cũng ngủ luôn không phòng bị gì liền ngủ. 

Qua vài khắc Long Tu Triệt đang nhìn Thẩm Bạch với ánh mắt vui vẻ, nhìn Thẩm Bạch ngủ say y lúc ngủ lại càng kiều diễm hơn lúc chưa ngủ. 

Tóc mai y vài cọng gác trên vai thân hình cao hơn hắn cở vài cái đầu, giờ hắn đang chú vào lòng người y, hắn vẫn không thể tin được mình được người như vậy nhận làm đồ đệ. 

Hắn biết y là người được mọi người giới tu tiên ghen tị y lúc 20 tuổi đã đột phá lên Nguyên anh là người trẻ tuổi nhất từ trước đến nay.

 

Khi đến y 23 tuổi đột phá lên Luyện Thư vài năm nữa đột phá Đại Thừa Đến giờ y đã là Độ Kiếp hậu kỳ nghe bảo sắp đột phá lên Độ Kiếp Đỉnh Phong. 

mà hắn chỉ là một trúc cơ trung Kỳ thôi lại mà lọt vào mắt y hắn rất vui.

 

Long Tu Triệt nghĩ rồi lại nghĩ cảm thấy rất hỏa mãn yên tĩnh nhấm mắt. 

 

 

Hết Chương 2

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play