Nhìn thấy tin tức, Tạ Tự Bạch ngay lập tức như bị một xiềng xích vô hình giữ chặt tại chỗ. Trong đầu cậu thấp thoáng hiện lên một hình ảnh.
Hình ảnh đó hẳn là từ rất lâu rồi, giống như một cơn gió lướt qua chớp nhoáng, mơ hồ và ngắn ngủi, đến nỗi ngay cả cậu, người có khả năng ghi nhớ gần như tuyệt đối, cũng không thể phác họa ra một chút hình dáng mờ ảo nào. Không đợi cậu nắm chặt, nó đã tuột khỏi kẽ tay. Thậm chí Tạ Tự Bạch không thể xác định đó có phải là một sự quấy nhiễu của người mặc áo choàng đen hay không.
Giây tiếp theo, khóe mắt cậu liếc thấy ba con quỷ kia đang lao đến, cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, xoay người, mượn lực kéo của Đội trưởng Từ để cúi người né tránh.
Xoẹt…
Lực cào sắc bén sượt qua thái dương của Tạ Tự Bạch và đập mạnh xuống bàn. "Phịch” Mặt bàn gỗ lim sơn đỏ bị một dấu tay dữ tợn đánh cho lõm xuống.
Có người chơi kêu to: “Mấy con quỷ con này có sức mạnh gì thế, trong sữa có pha thêm chất kích thích à!?”
Đội trưởng Từ gầm lên một tiếng: “Đừng nói nhiều, đi mau, đi tìm hai vợ chồng bị hại kia trước!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT