Minh Túc nghe xong những lời phân phó của Chử Linh Lung, trong lòng làm sao có thể không sợ hãi? Nhưng nghĩ đến ân tình sâu nặng mà Chử Linh Lung dành cho mình suốt bao năm qua, lại thêm sự đối đãi tử tế chưa từng thay đổi, lòng nàng ta vẫn một mực trung thành. Minh Túc không đành lòng nhìn Chử Linh Lung mãi chịu cảnh khổ sở trong cung, vì vậy, vì Chử Linh Lung, nàng ta cam tâm tình nguyện làm chuyện này.
Chử Linh Lung nói không sai, hiện giờ trong cung giới nghiêm, người đi lại cực ít, ngoài việc đưa cơm ra, những người khác căn bản cũng không dám tùy tiện xuất cung. Ai nấy đều ở trong cung của mình, không qua lại lẫn nhau. Minh Túc cũng không cần rời hậu cung, chỉ cần tìm đường tới Kỳ Niên cung gặp Thuận phi là được.
Giờ đây các cổng hậu cung đều có người canh giữ, nàng ta tuyệt không thể tự tiện ra ngoài. Muốn đi Kỳ Niên cung thì vẫn còn có cơ hội, dù sao so với Chử Linh Lung, nàng ta chỉ là một tiểu nô tài.
Thế là nhân lúc trời tối, Minh Túc lặng lẽ rời khỏi cung. Đường đến Kỳ Niên cung nàng ta đã quá quen thuộc, tự nhiên nắm rõ từng lối đi. Minh Túc hiểu rõ, mình không thể đi bằng cửa chính của Kỳ Niên cung — bởi lúc này, Thuận phi đang bị cấm túc, thân phận không còn như các phi tần khác, bên cạnh chỉ còn lại vài nô tài trông coi. Ban đêm, ngoài những người canh gác ở đại môn, gần như không còn ai tuần tra, cũng vì vậy, Minh Túc mới có thể yên tâm hành động mà không sợ bị phát hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT