Ban đêm, bữa tối bên chỗ Chử Linh Lung đưa tới lại càng kém hơn những ngày trước, Minh Túc nhìn thấy mà cũng phải nhíu mày.

Chử Linh Lung không vội động đũa, thực ra nàng ta cũng chẳng còn tâm trạng ăn uống. Không chỉ vì cơm canh đạm bạc khó nuốt, mà còn vì lúc này trong lòng nàng ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Mười ngày qua, từ chỗ không dám tin, đến lúc nghĩ kỹ lại, chỉ còn lại nỗi sợ hãi choáng ngợp. Nàng ta đã hiểu, chuyện giữa nàng ta và Hoài Vương chỉ sợ đã bị phát giác.

Nếu không phải như vậy, sao nàng ta có thể rơi vào tình cảnh thảm hại thế này? Mười ngày qua, mỗi ngày một tệ hơn. Nghĩ đến cảnh ngộ mười ngày qua, Chử Linh Lung hiểu rõ, sau này chỉ có thể càng lúc càng tệ, càng lúc càng thấp kém. Nhưng, nàng ta lại không cảm thấy mình cùng Hoài Vương qua lại là sai. Nàng ta biết không hợp quy củ, nhưng nàng có thể làm sao?

Nếu như nàng ta có hài tử của riêng mình, nàng ta cần phải đi tìm chỗ dựa như vậy sao? Nàng ta không có con, sau này cũng chẳng còn chỗ để nương tựa. Vừa vào cung, nàng ta vốn không hề có ý đồ tranh đấu, nhưng sau khi mất đi đứa con đầu tiên, tâm tính nàng ta liền dần dần thay đổi, mong muốn được sủng ái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play