Nàng nghĩ, lần này Kiều Mỹ Nhân đến có lẽ là vì có chuyện cần cầu xin. Nhưng chẳng lẽ chỉ vì người ta có việc nhờ vả, nàng liền nhất định phải ra mặt? Nói thật lòng, nàng thậm chí không còn nhớ rõ năm xưa giữa mình và Kiều Mỹ Nhân từng có mâu thuẫn gì. Những chuyện vặt vãnh khi ấy, vốn không đáng để nàng phải bận tâm đến tận bây giờ. Huống hồ hiện tại nàng không cùng Đức Phi xử lý công việc trong Lục Cung, nếu thật sự có việc, đáng lẽ nên tìm Hoàng hậu hoặc Đức Phi mới phải, sao lại đến tìm nàng?

Ngày thường không qua lại, nay lại tới tận cửa thỉnh an, nàng có hơi mệt, ngủ gà ngủ gật một chút cũng là điều dễ hiểu, chẳng lẽ ai tới nàng cũng phải tiếp sao? Nói đến chuyện có thai lần này, phản ứng quả thật rõ ràng. Nàng vốn đã là người lười, nay lại thêm thèm ngủ, ăn uống thì rất kén chọn. Trước kia mang thai Tiểu Lục, hoàn toàn không có cảm giác gì. Lần này thì lại khiến nàng nếm trọn nỗi nhọc nhằn của thai kỳ. Nhưng cũng may không nôn, kể ra cũng là vận khí tốt. Thẩm Khanh tự thấy lần này mang thai tuy không dễ chịu, nhưng cũng chưa đến mức khổ cực.

Thẩm Khanh đang ngủ.

Kiều Mỹ Nhân bên kia, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng để hạ mình cầu người, thì Xuân Hoa bước ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play