Hiên Viên Linh xem qua các hoàng tử xong liền đến Chiêu Hoa Cung, các hoàng tử lúc này vẫn còn công khóa, Tiểu Lục không thể đi theo cùng. Hiên Viên Linh đến Chiêu Hoa Cung cũng đem việc này kể lại cho Thẩm Khanh, việc có liên quan đến Tiểu Lục, lúc nhắc đến chuyện kia, trong lòng hắn đối với tên võ hầu kia vẫn còn mang chán ghét: “Loại người như vậy, chỉ sợ về sau Tiểu Lục còn sẽ gặp phải không ít.”
“Chuyện này không tránh khỏi đâu.” Thẩm Khanh thẳng thắn nói, loại chuyện như vậy vốn không có cách nào ngăn được: “Trừ phi Hoàng Thượng không chỉ sủng một mình thiếp, nạp thêm nhiều phi tần sinh thêm vài đứa nhỏ nữa.”
Hiên Viên Linh vốn đang bực bội vì tên nô tài kia, nghe Thẩm Khanh nói như vậy liền nghiêng đầu nhìn nàng: “Nàng lại nói vớ vẩn gì thế.”
Chuyện hôm nay, đúng như nàng nói, về sau khó tránh khỏi sẽ còn xảy ra, nàng được độc sủng như vậy, Tiểu Lục lại đặc biệt, người khác sẽ muốn nịnh bợ. Huống hồ hắn quả thật thiên vị Tiểu Lục, bên ngoài đoán được thánh ý cũng không phải không có lý. Chuyện như vậy, nào thể trách lên người Thẩm Khanh hay Tiểu Lục được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT