Tần thị nghe đến đó thì khựng lại, lặng lẽ nhìn gương mặt nghiêm túc của Tam công chúa. Nàng ta nhìn ra, nữ nhi không hề nói dối. Trong lòng bỗng chốc trùng xuống, chẳng phải vì lo nữ nhi bị Thẩm Khanh mê hoặc, mà là vì nàng ta biết rõ, nữ nhi xưa nay không có lòng hướng về Hiền Phi. Những năm tháng dằng dặc nơi Lãnh Cung, chính đứa con hiếu thuận này là điểm tựa duy nhất để nàng ta có thể cắn răng mà sống tiếp. Thật ra mà nói, nếu không có người để nhớ mong, nàng ta cũng không biết mình đã vượt qua những tháng ngày ấy như thế nào.
Trước kia, nàng ta vẫn còn lo Vạn Triệu vì muốn tốt khoe xấu che nên không dám nói thật. Nhưng giờ đây, chính miệng Tam công chúa thốt ra lời ấy, trong lòng nàng ta cũng được giải tỏa đôi phần, cảm xúc chợt dâng lên, mông lung không gọi thành tên. Nữ nhi… thật sự không bị chèn ép?
Không bị chèn ép đã là tốt rồi. Bản thân nàng ta giờ đây ở Lãnh Cung, không còn khả năng che chở cho nữ nhi, lại khiến con vì mình mà bận lòng, trong lòng không khỏi dấy lên nỗi áy náy sâu sắc. Chỉ mong Tam công chúa có thể sống bình an, như thế là đủ.
“Như vậy… cũng tốt rồi.” Tần thị khẽ nhìn nữ nhi, dịu giọng dặn dò: “Về sau, nhất định phải sống cho thật tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT