Thẳng đến khi hai người dùng bữa xong, Thuận Phi mới mở lời: “Giờ phụ hoàng con để con nhập công bộ, về sau nhất định phải học cho tốt, chớ vì được phụ hoàng coi trọng mà sinh lòng kiêu ngạo.”
Sắc mặt Hoài Vương lập tức liền biến đổi, hắn nhìn Thuận Phi, thần sắc trên mặt mẫu phi không khác gì so với lúc trước, khiến hắn cảm thấy chính mình khi nãy thật là buồn cười. Thì ra mẫu phi không hề bởi vì chuyện hắn vào công bộ mà lo lắng nên mới dịu dàng trấn an, mà căn bản không hề chú ý đến chuyện hắn từng bị phụ hoàng khiển trách. Chỉ sợ trong lòng mẫu phi vẫn còn đắm chìm trong chuyện hắn được ban thưởng khi trước. Nói cho cùng, đây vốn chẳng phải là trấn an, mà là giống y như bao lần trước.
Chẳng lẽ chỉ có khi mẫu phi thấy hắn làm tốt, mới có thể có thái độ ôn hoà với hắn? Thuận Phi thấy sắc mặt Hoài Vương sa sầm liền không khỏi nghi hoặc: “Làm sao vậy?”
Hoài Vương bỗng ngẩng đầu nhìn Thuận Phi, cất giọng nặng nề: “Nếu hôm nay con giống như Tứ đệ, hoàn toàn không có khả năng bước lên vị trí Thái tử, mẫu phi vẫn sẽ đối đãi với con ôn hoà như vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT