Tứ Hoàng Tử liếc mắt nhìn Tam Hoàng Tử, nếu nói trong đám huynh đệ ai là người thường bị Hiên Viên Linh mang ra làm gương nhất, thì không ai khác ngoài Tam Hoàng Tử. Dù Tiểu Lục cũng được khen ngợi, nhưng hắn còn nhỏ, nhiều lúc học tập không giống với các huynh trưởng.
Chẳng qua từ trước đến nay, Hiên Viên Linh vẫn luôn cố ý giữ thể diện cho các con, đặc biệt là với Tứ Hoàng Tử. Mỗi lần có việc cần hỏi, hắn đều hỏi Tam Hoàng Tử trước, đợi Tam đệ lui ra rồi mới gọi Tứ Hoàng Tử vào — cũng coi như giữ thể diện cho Tứ tử trước mặt các huynh đệ trong cung. Tứ Hoàng Tử trong lòng tự hiểu, mà hắn cũng chẳng cảm thấy thoải mái hơn được là bao, trái lại càng cảm thấy áp lực khi phải đối mặt với Tam Hoàng Tử.
Từ nhỏ bị hoàng hậu ép học sớm, đối với công khóa hắn từng cảm thấy bài xích, có đoạn thời gian học hành cực kỳ gian nan. Dẫu vậy đến nay cũng đã có thành tựu, Hiên Viên Linh đối với hắn không đặt kỳ vọng quá cao, nhưng cũng không quá thấp, chỉ yêu cầu vừa tầm, để phu tử chú ý và quan sát. Nói ra, Tứ Hoàng Tử cũng đã hiểu thế nào gọi là “ưu tú”. Như Tam Hoàng Tử, người huynh này công khóa giỏi, tính tình ôn hòa, trước mặt phụ hoàng cũng không hề rụt rè. Loại phong thái ấy, đúng là kiểu người dễ được phụ hoàng yêu thích.
Đang đi, Tứ Hoàng Tử rất nhanh phát hiện Tam Hoàng Tử cố ý chậm bước lại để đi cùng mình. Những chuyện thế này, hắn vốn dĩ rất mẫn cảm. Phát hiện rồi, hắn liền tăng nhanh bước chân. Tam Hoàng Tử xác thực có ý đi cùng bước với hắn – đệ đệ này chân không tiện, hắn tất nhiên phải chăm nom. Thấy Tứ Hoàng Tử bước nhanh, hắn cũng không nói gì thêm, chỉ yên lặng đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT