Chử Phù Tín vừa mới tới nơi chưa được bao lâu, ban đầu còn hơi do dự, chưa dám tin ngay. Nhưng đây là chuyện liên quan đến mệnh lệnh truyền xuống, mà người bình thường thì đâu dám giả truyền lệnh của vương gia. Tuy vậy, ông vẫn cẩn trọng hỏi một câu: “Đại nhân có mang theo thủ lệnh của vương gia không?”

Việc điều động binh tướng đều cần có binh phù, huống hồ hiện nay bọn họ đều nghe lệnh Hoài Vương, nếu Hoài Vương thật có hạ lệnh, ắt là sẽ có thủ lệnh. Thẩm Tri Chước không nói nhiều lời, liền đem khẩu dụ viết tay lấy ra, bên trên rõ ràng có ấn tín điều binh cùng tư ấn của Hoài Vương. Chử Phù Tín tiếp lấy xem qua, cũng không nói thêm gì nữa.

Thẩm Tri Chước sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi việc liền hiểu rõ rằng thời gian không còn nhiều. Vừa nãy Vương đại nhân đã tìm đại một cái cớ để báo cáo vài việc, nhằm kéo Hoài Vương rời đi. Còn Thẩm Tri Chước thì lấy lý do cần vào thư phòng để bẩm báo, thực chất là mượn cơ hội đó vào trong lấy thủ lệnh. Việc lần này có thể xem như công khai làm trái mệnh lệnh, nhưng đã quyết định làm thì chỉ còn cách làm cho đến cùng.

“Ta sẽ tự mình dâng tấu xin tội với Hoàng thượng. Vương đại nhân, chuyện này đa tạ ngài, đến lúc vương gia trách phạt, ta sẽ không liên lụy tới ngài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play