Lúc này trong đầu hắn cũng không phải toàn những chuyện phong hoa tuyết nguyệt. Ở bên Thẩm Khanh khiến lòng nhẹ nhõm đôi phần là thật, nhưng cũng không đến mức không vướng bận gì. Giờ phút này, hắn vẫn đang canh cánh chuyện cứu tế trong lòng, song vẫn vui vẻ nghiêng đầu, cùng Thẩm Khanh nói một câu: “Trẫm phái Hoài Vương đi, ngược lại không biết hắn có thể bắt được bao nhiêu người.”
Hiên Viên Linh dừng một chút, “Tính tình Hoài Vương có phần trầm lặng, nhưng làm việc cẩn thận, ít phạm sai lầm, điều đó thì đúng là thật.”
Thẩm Khanh nghe hắn nói vậy, biết rằng tuy hắn tin tưởng, nhưng trong lòng vẫn không khỏi có vài phần lo lắng. Thế nhưng, đã làm phụ thân, thì không thể chỉ vì bất an mà không chịu buông tay, không để con mình tự mình bước ra ngoài rèn luyện. Dù sao cơ hội vẫn phải cho, chỉ là trong lòng chắc hẳn vẫn luôn giằng co không dứt: “Hoàng Thượng hẳn cũng đã phái người đi hỗ trợ cho Hoài Vương rồi?”
Hiên Viên Linh cong môi cười: “Nàng đúng là luôn biết lòng trẫm nghĩ gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT