Không muốn đi thì không muốn đi, nhưng cũng không thể không tảo triều. Chỉ là hắn cứ nhìn nàng thật lâu, lúc rời khỏi Chiêu Hoa Cung còn không nhịn được quay đầu nhìn lại một lần.
Chiêu Hoa Cung những năm gần đây đã được tu sửa vô cùng chỉnh chu. Thẩm Khanh hiện là Hiền Phi, lại thêm Hiên Viên Linh thường xuyên lui tới, sao có thể không sửa sang cho tốt? Lúc trước nơi này tiêu điều tàn tạ, hiện tại lại là cung điện tốt nhất hậu cung, ngay cả Phượng Nghi Cung cũng còn kém hơn đôi phần. Dẫu Phượng Nghi Cung là nơi ở của Hoàng hậu, bề ngoài tất nhiên phải tráng lệ nhất, nhưng sự tráng lệ bề ngoài ấy khác hẳn với việc thật sự được sủng ái.
Phượng Nghi Cung trang trí rực rỡ, nhưng đó là phép tắc định ra, còn Chiêu Hoa Cung thì bên trong vô số bài trí đều là do Thẩm Khanh tự tay lựa chọn, chỉ cần nàng thấy đẹp, nàng thích, liền giữ lại. Nhiều món còn mời Hiên Viên Linh chọn, như màn cửa, bảng hiệu, bài trí nội thất... Tóm lại, cả một Chiêu Hoa Cung rộng lớn, khắp nơi đều là dấu tích sinh hoạt của hai người bọn họ. Chỉ riêng điểm ấy, đã là điều mà bất kỳ cung điện nào khác cũng không thể sánh kịp.
Sáng sớm hôm ấy, Hiên Viên Linh tâm tình rất tốt, khóe miệng vẫn còn treo nụ cười, có điều vừa nghĩ tới chuyện lập Thái tử đang bị khuấy động, hắn không tiện mỗi ngày đều đến Chiêu Hoa Cung, trong lòng thấy không vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT