Hai người kia theo lý mà nói, xác suất gặp nhau vốn không lớn, chuyện Đại hoàng tử và Thuận Phi không hợp, Thẩm Khanh cũng biết đôi phần. Tóm lại, sự tình liên quan tới Chử Linh Lung, Thẩm Khanh vẫn cảm thấy cần phải thận trọng: “Gọi người theo dõi sát sao một thời gian.”

Việc theo dõi cẩn trọng khác hẳn với những tin tức tình cờ được bẩm báo. Trước kia không để tâm, nhiều dấu vết tất nhiên sẽ không nhìn ra. Nay đã có chủ ý dò xét, tất nhiên sẽ phát hiện ra nhiều điều trước kia không thể phát hiện.

Thẩm Khanh vẫn mong rằng mình chỉ là nghĩ nhiều, bằng không thì Chử Linh Lung tiếp cận Đại hoàng tử để làm gì? Nếu thật sự có điều gì khác lạ, nàng ta hiển nhiên mang theo mục đích, tuyệt đối không thể là vô tình. Thẩm Khanh chưa từng xem Chử Linh Lung là kẻ đơn thuần, nhưng suốt bao năm nay hai bên nước sông không phạm nước giếng, nếu lần này nàng ta thực sự có toan tính khác, thì ... Thẩm Khanh híp mắt, trong lòng thầm nghĩ, nay nàng đã không còn là Thẩm Khanh của năm ấy, giờ nàng có Tiểu Lục bên người.

Chử Linh Lung trở về tẩm cung cũng không nghĩ nhiều, liền thấy Minh Túc nói Chu Quý Nhân có đến tìm. Chử Linh Lung hơi cau mày. Mấy năm qua, khoảng cách giữa nàng ta và Chu Quý Nhân không xa không gần, bề ngoài xem là hòa thuận, nhưng bên trong tốt hay không tốt, chỉ hai người bọn họ trong lòng hiểu rõ. Chu Quý Nhân biết nàng ta có phần thân cận với Đại hoàng tử, cũng như nàng ta từng nghĩ, loại chuyện này, chỉ cần Chu Quý Nhân không muốn tự rước họa vào thân, ắt sẽ không tiết lộ ra ngoài. Những năm qua, Đại hoàng tử nhập triều, Chử Linh Lung dùng tầm nhìn của mình giúp hắn không ít, cũng từ hắn mà biết được rất nhiều chuyện liên quan tới triều chính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play