Vốn là giữa trưa mở tiệc đầy tháng, ban đêm còn có thể cùng nhau ăn một bữa tử tế. Kết quả là bữa tối đêm nay bị trễ, tuy không đến mức nhịn đói, nhưng lúc ăn thì trời cũng đã khuya. Hai người không quá câu nệ, không cần bày biện rình rang gì cả, chỉ gọi bếp nhỏ làm chút mì và vài món đơn giản ăn kèm là xong.

Lúc ấy Tiểu Lục còn chưa ngủ, cũng được ôm đến cùng ăn một chút. Hắn vừa tròn một tuổi, cũng đã có thể ăn mì, hơn nữa rõ ràng là rất thích loại đồ ăn dài mềm ấy, ăn rất vui vẻ. Ba người cùng nhau ăn xong, xong cũng không ai muốn đi ngủ, liền trêu đùa hài tử cho vui.

Thẩm Khanh bảo nhũ mẫu lui xuống trước. Nàng nghĩ tới chuyện lần trước Hiên Viên Linh trêu đùa tiểu tử này mà còn bị Tiểu Lục chiếm tiện nghi, bây giờ nhớ lại vẫn thấy buồn cười. Không dễ gì mà được dịp chơi với con, nàng nhìn Tiểu Lục, nhẹ nhàng dỗ: “Gọi mẫu phi.”

Trước kia nàng cũng từng dỗ Tiểu Lục gọi, nhưng hắn khi ấy chỉ bập bẹ vài tiếng không rõ nghĩa, đường đường chính chính gọi một tiếng thì chưa từng có. Thẩm Khanh lần này là có chủ ý, mong muốn được nghe tiếng gọi của hài tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play