Thẩm Khanh nhân lúc còn rảnh rỗi, hôm nay ra ngoài dạo một chút, lại tình cờ gặp được Đức Phi.
Đức Phi nhìn bụng Thẩm Khanh, đã gần sáu tháng, quả nhiên rất lớn: “Lại thêm bốn tháng nữa là sinh rồi. Đến lúc ấy thời tiết cũng ấm áp, hài tử sinh vào tiết xuân sẽ dễ nuôi hơn đông hàn. Đến khi đó, ta sẽ chuẩn bị cho đứa nhỏ này một chiếc khóa trường mệnh.”
Thẩm Khanh và Đức Phi trong thời gian mang thai cũng đã gặp nhau không ít lần. Có đôi lúc, nàng thực lòng bội phục Đức Phi. Đức Phi đối với việc mang thai vẫn luôn có phần ao ước. Một người nữ nhân không thể sinh nở, làm sao không khát vọng? Chỉ là Đức phi lại đem sự khát vọng ấy nói ra bằng một giọng điệu bình thản, thậm chí từng chủ động bảo, tuy có ao ước, nhưng đã có Tam Hoàng Tử, cũng xem như mãn nguyện. Thẩm Khanh cũng từng xin lỗi Đức phi, vì khi mang thai lại giấu diếm, không hề báo tin.
Hai người đã thẳng thắn với nhau, chuyện này liền không còn gì khó xử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT