Thái y sau một phen kiểm tra cẩn thận, vẫn là nơm nớp lo sợ, nhưng cũng không dám giấu giếm, thành thật bẩm: “Nương nương tuy rằng chảy máu rất nhiều, nhưng may mắn không tổn thương đến kinh mạch chủ yếu. Giờ phút này máu đã cầm được, đợi thần xử lý ổn thỏa vết thương, chỉ cần đêm nay không phát sốt, ngày mai nương nương có thể tỉnh lại.”
Trong lòng Thái y cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tuy là cắt ở cổ, máu ra nhiều đến mức hôn mê, nhưng mắt thấy mạng vẫn còn, đó chính là phúc lớn mạng lớn.
Hắn còn chưa nói hết, Hiên Viên Linh đã bị câu “chỉ cần không phát sốt” của hắn làm cho lòng dạ bực bội vô cùng. Hắn muốn hỏi: nếu vạn nhất phát sốt thì sao? Nhưng lại sợ lời vừa thốt ra sẽ thành điềm xấu, chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn thái y, ánh mắt như muốn ăn người.
Phương Vận khi trở về, gần như sụp đổ. Nàng chỉ đi gọi một chút đồ ăn khuya cho Thẩm Khanh, không ngờ khi trở lại đã thấy chủ tử mình nằm bất tỉnh trên giường, mà Xuân Hoa khi ấy bị thích khách đánh ngất, chờ đến khi tỉnh lại mới phát hiện Thẩm Khanh lại bị thương đến mức ấy. Nghĩ đến chủ tử mình liều mạng để cứu nô tỳ, nàng liền khóc òa lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT