Hiên Viên Linh sau khi rời khỏi chỗ Thẩm Khanh liền đi đến thư phòng, nơi đó Thành Vương đã sớm chờ sẵn, vừa thấy Hiên Viên Linh trở về, hắn lập tức hành lễ.
Sau đó nhanh chóng bẩm báo: “Hoàng huynh đoán không sai. Từ lúc huynh khởi hành rời khỏi Linh Châu đến hành cung này, thần đệ đã sắp xếp người theo dõi sát sao. Mỗi lối ra vào của hành cung đều có kẻ giám sát, hôm nay huynh xuất hành, người theo dõi lại càng nhiều hơn. Vì sợ rút dây động rừng nên thần đệ không dám sắp xếp người đi theo bảo vệ, nhưng lần này bọn họ hẳn là đang thăm dò thực hư. Chỉ e lần kế tiếp sẽ thật sự động thủ.”
Nói đến cuối cùng, Thành Vương mang theo vài phần oán giận: “Quả nhiên gan lớn bằng trời, dám cả gan mưu phản.”
Những thế gia này, xưa nay vốn đã là sâu mọt trong triều, nhưng tiên đế lại dung túng, để bọn họ ăn gan nuốt mật, từng bước mưu tính khống chế triều chính. Nay vừa thấy Hiên Viên Linh không phải quả hồng mềm dễ bóp, không dễ khống chế, liền trở mặt tham lam, thế mà lại có gan nhân lúc hoàng đế tuần hành mưu đồ ám hại, thật là gan to tày trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT