Hiên Viên Linh quả thực càng ngày càng để tâm hơn, nhưng lời này lại không thể dễ dàng nói ra trước mặt Thẩm Khanh. Hắn vẫn luôn thúc giục thái y bên kia, vốn dĩ phải từ từ điều dưỡng, hắn thật sự muốn định kỳ hạn, nếu không thì bảo thái y tự đem đầu tới gặp hắn. Nhưng suy đi xét lại, thái y cũng tận tâm tận lực, không tiện quá khắt khe.

Vậy nên điều trông mong ấy... đành im lặng chờ đợi.

Màn đêm buông xuống, hai người trở về hành cung. Dù ra ngoài cả ngày, nhưng ban đêm Hiên Viên Linh lại tới một chuyến nữa, rõ ràng là lưu lại nghỉ đêm. Thẩm Khanh cũng cảm thấy rất tự nhiên, không có gì bất thường, chỉ là đêm đó Hiên Viên Linh như uống thuốc, hành xử như thể bị dồn nén bao ngày.

Thẩm Khanh cũng không phải không thể thông cảm. Nhưng hôm nay, bọn họ đi dạo một ngày trời, nàng còn cảm thấy mệt mỏi vô cùng, vốn tưởng hắn cũng mệt, nào ngờ hắn cứ lật qua lật lại nàng mà giày vò mãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play