Vương Mỹ Nhân vừa nghe thấy thanh âm của Thẩm Khanh, đôi mắt lập tức chằm chằm nhìn sang, ánh mắt vốn mơ hồ nay khi bắt gặp Thẩm Khanh, liền bộc phát ra hận ý ngập tràn.
Vương Mỹ Nhân vốn dĩ căn bản không biết năm xưa là bị người hãm hại, nàng ta chỉ nhớ rõ mình uống say, thất lễ trước mặt Hoàng thượng. Mà nàng ta vì sao phải mượn rượu giải sầu? Há chẳng phải cũng vì Thẩm Khanh?
Vốn dĩ chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng vì chuyện nhỏ ấy mà những sự việc về sau liền không thể vãn hồi. Người này, từ đó mà cắm rễ trong lòng nàng ta, trở thành tâm ma không thể dứt.
Giờ phút này vừa nhìn thấy Thẩm Khanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT