Thẩm Khanh ảo não không thôi, cái loại cảm giác nghẹn khuất khi chính mình vốn am tường một lĩnh vực lại bị người khác vượt mặt, ai thấu cho nàng đây!
Dù sao thì Xuân Hoa cũng chẳng hiểu được, nhìn dáng vẻ ảo não của Thẩm Khanh, nàng cũng có phần bất lực, còn phải nghĩ cách dỗ dành để nương nương chịu ăn sáng.
Dĩ nhiên, cơn ảo não này của Thẩm Khanh cũng chẳng kéo dài được bao lâu, dù sao tính tình nàng vốn không chịu thua, để lần sau tiếp tục tính sổ. Còn hôm nay, dù gì cũng đã như vậy rồi, chơi đùa đến mệt mỏi, ít nhất hôm nay thật sự chẳng còn sức mà ra ngoài đi lại, eo đau chân mỏi, chỉ muốn nằm dài sưởi nắng một lát, kẻo mốc meo mất.
Hiên Viên Linh thì lại chẳng được thoải mái như nàng, sau khi lâm triều xong lại tiếp tục phê duyệt tấu chương. Đến giờ cơm trưa, ăn món cá quế chiên giòn, lại bất giác nhớ tới trong bức thư lần trước Thẩm Khanh viết cho hắn cũng từng nhắc đến món này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT