Hiên Viên Linh thật sự cảm thấy Thẩm Khanh thực sự rất tốt, rất rất tốt.
Hai người lại cùng nhau tản bộ thêm một lúc mới trở về. Lúc trở về, tâm tình vẫn là rất cao hứng, thậm chí có thể nói là phấn chấn. Mà một khi niềm vui ấy lắng xuống, dường như có chút gì đó đã đổi khác, lại cũng như chẳng khác gì so với trước.
Lúc dùng bữa, thẳng đến khi Thẩm Khanh gắp đồ ăn cho Hiên Viên Linh, hắn chủ động đưa chén ra đón lấy, đến khi ấy hắn mới dần dần nhận ra—hiện giờ, hắn đã càng lúc càng quen có Thẩm Khanh bên cạnh.
Nhưng cái sự quen ấy, lại không khiến hắn cảm thấy nhàm chán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT