Hai bên so ra, sao bên này lại chua xót đến vậy, Minh Túc cũng chỉ đành dịu giọng an ủi Chử Linh Lung: “Mỹ nhân ôn hòa như vậy, nhất định Hoàng thượng sẽ yêu thích. Đến khi mỹ nhân được sủng ái, Như phi nương nương tự nhiên cũng không dám tùy tiện chèn ép mỹ nhân nữa.”
Chử Linh Lung hiểu rõ, Minh Túc đã nhận ra nàng ta có chút thất thần. Nàng ta đúng là thất thần thật, chẳng qua vì sự đối lập ấy quá rõ ràng khiến lòng nàng ta nhất thời không yên. Nhưng suốt dọc đường trở về, nàng ta đã tự điều chỉnh ổn thỏa. Dù sao nàng ta cũng không phải kẻ lòng dạ hẹp hòi, bởi vậy khi nãy chỉ là có chút buồn bã thoáng qua, trong lòng còn đan xen một cảm xúc khác.
Nếu nói trước kia Chử Linh Lung bởi bản năng mà cảm thấy không nên đứng chung hàng với Thẩm Khanh, thì hiện giờ, nàng ta lại có đôi chút hâm mộ. Không đến mức ghen ghét, chỉ là thực sự có chút ngưỡng mộ.
Bởi lẽ từ lúc tiến cung, nàng ta đã biết Thẩm Khanh là người được sủng ái. Khi đó, tất cả các tân phi vào cung đều biết Thẩm Khanh được đưa vào Càn Nguyên cung, ai ai cũng nghe qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT