Kết quả, lần này muốn "ăn" cũng chẳng thuận lợi gì, Thẩm Khanh lại ầm ĩ lên, hoàn toàn không phối hợp, nhất định bắt hắn phải hứa hẹn một câu, lần trêu ghẹo này chẳng phải là vì cái mục đích kia sao? Không thể nào mới bị đuổi có chút mà đã bỏ dở nửa chừng được.
Hiên Viên Linh rốt cuộc cũng thoả hiệp, không thể không thoả hiệp, hắn thật sự sợ bản thân tức giận lên sẽ dùng sức mạnh với tiểu vật này, nếu hắn mạnh tay, Thẩm Khanh tất nhiên không thể ngăn cản, đến lúc đó ngộ nhỡ làm nàng bị thương, mà nàng lại mềm mại lại có tính khí, đã dám như thế này mà ầm ĩ, quay đầu lại mà bị hắn đẩy ra khỏi cửa thì biết làm sao?
Hiên Viên Linh không phát hiện, hiện giờ đối với Thẩm Khanh, hắn tức giận cũng không nổi, chỉ biết lùi lại, chỉ cần tiến lên một chút lại sợ làm nàng đau, trong lòng còn phải tự tìm lý do cho nàng, ví như nàng xưa nay vốn thích ăn, cũng chỉ là muốn ăn chút đồ thôi, tiểu cô nương thích lạnh, mê ăn một chút băng đồ cũng không tính là chuyện gì xấu đúng không?
Thẩm Khanh nếu thật sự được ăn băng quả nho, nàng chẳng phải có thể nghỉ ngơi một chút sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT