Chử Linh Lung trông thấy tiểu hài nhi kia đang bò trên núi giả, tình cảnh vô cùng nguy hiểm, vội vàng chạy đến gần, nào ngờ đúng lúc ấy, Tam công chúa trượt chân rơi xuống từ trên núi giả. Nàng ta theo bản năng đưa tay ra đỡ lấy hài tử, nhưng cú ngã ấy vốn dĩ đã mang theo quán tính, hài tử năm tuổi cũng đã có trọng lượng nhất định. Chử Linh Lung đón được Tam công chúa, chính mình lại ngã mạnh xuống đất.

Đúng lúc này, đoàn người đi tìm Tam công chúa cũng vừa đuổi tới, Du phi trông thấy một màn ấy, giây khắc Tam công chúa rơi xuống, tim nàng ta như ngừng đập. Thấy Tam công chúa ngã đè lên người Chử Linh Lung, nàng ta nào còn để tâm đến Chử Linh Lung, vội vã chạy đến ôm lấy Tam công chúa. Bên ngoài nhìn không thấy vết thương nào, nhưng nàng ta sao có thể yên tâm: “Thái y! Mau truyền thái y!”

Tam công chúa lúc này sợ hãi đến mức oa oa khóc lớn, Du phi đau lòng đến ruột gan đứt đoạn, ôm lấy hài tử chẳng dám buông tay, cũng chẳng dám di chuyển nửa phần, chỉ sợ trên người con còn có thương tích, động mạnh lại không hay.

Chử Linh Lung nhìn thấy dáng vẻ Du phi như vậy, trong lòng cũng dâng lên cảm xúc khó nói, bên cạnh Minh Túc kinh hô: “Mỹ nhân! Gương mặt người…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play