Hiên Viên Linh nói là gọi người đưa tới, kỳ thực trong lòng vẫn là chính mình muốn ăn quả tuy lý, rốt cuộc, cũng không thể nói là Thẩm Khanh muốn ăn được.
Hoàng đế muốn ăn, thì người dưới tất nhiên sẽ làm cho được.
Sau đó không mấy ngày, Thẩm Khanh đã được ăn tuy lý mới hái, quả tươi nhiều nước, đầu to đầy đặn, nàng ăn rất là thỏa mãn, trong lòng thầm nghĩ, dỗ cẩu hoàng đế cũng coi như có chút lợi ích—ít nhất từ khi vào cung đến nay, những món ngon mà nàng được ăn quả thực là hơn hẳn trước kia. Ừm, đáng để tiếp tục cố gắng.
Nhật tử độc sủng của Thẩm Khanh vẫn cứ tiếp diễn, bên ngoài lúc này không ai dám động vào nàng, chẳng ai dám tìm xui xẻo vào lúc nàng được sủng ái như thế. Nhưng ngẫu nhiên một lần Hoàng hậu đi thỉnh an Thái hậu, lại nhắc đến việc trung cung vô tử, bị Thái hậu quở trách một hồi không để cho chút mặt mũi nào, đem tình hình hậu cung hiện tại nói qua, Thái hậu vừa nghe liền tức giận—trong hậu cung vậy mà lại là một nữ nhân không thể sinh dưỡng độc chiếm Hoàng thượng ân sủng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT