Dù là hiếm lạ đến đâu, cố ý ra vẻ làm cao thì chung quy vẫn là nàng không đúng. Nàng tuy rằng chăm chú họa tranh, nhưng trong lòng cũng đã ngấm ngầm tính toán thời gian. Mãi đến khi nghe được tiếng Hiên Viên Linh gõ nhẹ mặt bàn, nàng lập tức hiểu rõ — hắn muốn dùng trà.
Triệu Hải vẫn luôn để ý từng cử chỉ của Hiên Viên Linh, chỉ thấy hắn điểm tay lên bàn, liền lập tức quay đầu, nhẹ giọng sai người chuẩn bị. Đúng lúc này, Thẩm Khanh như thể nghe được động tĩnh gì, khẽ quay đầu lại, nhìn thấy Hiên Viên Linh thì thoáng ngẩn người, dường như phản ứng không kịp.
Cái miệng nhỏ nhắn của nàng hơi hé, giống như không xác định được thật sự là hắn đã đến: “Hoàng thượng?”
Hiên Viên Linh trông thấy dáng vẻ ấy của nàng, trong lòng chợt mềm nhũn. Hắn cũng thừa nhận đã mấy ngày không đến, vật nhỏ này vừa trông thấy hắn liền mang dáng vẻ như thế, như thể đã nhớ hắn từ lâu, lại sợ rằng mình nhìn nhầm mà sinh ra ảo giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT