Hoàng hậu chưa từng ngờ được, Phương tần là người hồ đồ, mà nô tỳ bên người nàng ta lại cơ trí đến vậy. Chiêu này lấy lui làm tiến, ban đầu ôm tội, lời lẽ hợp tình hợp lý, sau lại phản biện, khiến người ta không khỏi suy xét — rốt cuộc Phương tần có thật là bị oan? Hay là có kẻ nhân cơ hội muốn hãm hại nàng ta?

Hiên Viên Linh lạnh giọng hỏi Cẩm Vân: “Là ngươi sai người thả chó?”

Cẩm Vân cắn răng nhận tội, lúc này nếu còn để chuyện liên quan đến Phương tần, thì mọi thứ thật sự sẽ chấm dứt: “Là nô tỳ. Ngày đó Du phi nương nương tát tai nương nương, nương nương buồn bực không vui, nô tỳ thấy không đành lòng, nên mới nghĩ cách cho Du phi một bài học. Nô tỳ biết Du phi nương nương sợ chó, liền hối lộ một tiểu thái giám của ngự sủng viên, bảo hắn thả chó tại đoạn đường Du phi nương nương nhất định phải đi qua khi hồi cung. Nô tỳ thực sự chỉ muốn hù dọa nàng một chút cho nương nương hả giận, ngoài ra không biết gì hết.”

Cẩm Vân dập đầu: “Thỉnh Hoàng thượng minh giám, tiểu thái giám kia tên là Tiểu Đông Tử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play