Du phi lần này nháo đến thật quá tay, Hoàng hậu khó mà xuống đài, nhưng người thì đã đi rồi, nếu nàng ta tức giận thêm nữa chỉ khiến mình càng thêm lúng túng, bởi vậy dẫu trong lòng không vui, Hoàng hậu cũng chỉ đành nuốt giận mà gắng gượng. Chư phi xung quanh ai nấy đều im lặng như tờ, Thẩm Khanh cúi đầu, ra vẻ như bị nhục nhã, bộ dáng như thể bị Du phi dọa sợ đến mức không thốt nên lời.

Trong lòng Hoàng hậu đầy bực bội, nhưng cũng chẳng thể trách ai được. Chuyện của Du phi, nàng ta cũng đoán ra được nguyên do, chỉ là đối với Phương tần — kẻ đã không còn tác dụng lại còn cái miệng không biết giữ — thì càng thêm chán ghét.

Thật sự cứ sinh được một đứa con là liền tưởng mình trong cung này vô địch thiên hạ sao? Hoàng hậu dẫu không ưa Du phi, nhưng Phương tần cũng chẳng khác gì, đều là kẻ khiến người ngứa mắt.

Dù vậy, ngoài mặt vẫn phải giữ thể diện: “Người đâu, còn không đỡ Phương tần dậy, thật đáng thương, bị Du phi ức hiếp đến mức này, mau mời thái y tới xem cho nàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play