Thẩm Khanh sống chết không chịu rời đi, Tiểu Xuân Tử chẳng còn cách nào khác, chỉ nghĩ nàng vào cung mà Hoàng thượng không triệu kiến thì chẳng phải tự chuốc lấy rắc rối hay sao? Trong lòng hắn cũng có chút oán trách nàng.
Tiểu Xuân Tử quay đầu bẩm báo với Vương Đức. Vương Đức nghe xong liền hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra, khẽ cười nhạo: "Thẩm Lương Nhân này đúng là tự tìm đường chết, sao ngươi không ngăn cản nàng?"
Tiểu Xuân Tử nói: "Nô tài đã ngăn rồi, nhưng nàng ấy nhất quyết không chịu, nô tài cũng không thể cưỡng ép mà kéo nàng đến nha môn được."
"Đúng vậy." Vương Đức nhíu mày, nghiến răng.
Trong cung, nữ nhân được sủng ái mà sinh kiêu ngạo không phải là ít. Trước đây Vương Đức còn tưởng rằng Thẩm Khanh là người biết điều, không ngờ chỉ một lần bị Hoàng thượng lạnh nhạt mà đã làm ầm ĩ lên.
A, nàng nghĩ mình lấy phải một nam nhân bình thường chắc? Có thể làm loạn rồi chờ đối phương dỗ dành sao?
Đây chính là Hoàng thượng! Người muốn dạng nữ nhân nào mà không có? Nếu nàng không ngoan ngoãn thì chỉ cần đổi người khác, chẳng phải là chuyện bình thường hay sao?
Giờ đây Thẩm Lương Nhân tự tìm đường chết, bọn hắn đã khuyên bảo, coi như tận hết bổn phận của nô tài. Sau này, nàng ta chỉ có thể tự cầu phúc mà thôi.
Vương Đức lập tức quay người bẩm báo chuyện này với Hiên Viên Linh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play