Thẩm Khanh không nói thêm lời nào, chỉ khẽ cúi người: "Vương gia quá khen, quấy rầy nhã hứng của ngài, thần thiếp xin cáo lui."
Nàng thân là nữ nhân của Hoàng đế, không thể có quá nhiều tiếp xúc với nam nhân khác.
Hiên Viên Dực nhíu mày, nhưng nghe nàng nói vậy, hắn cũng không tiện giữ lại. Dù sao, đây là nữ nhân của hoàng huynh hắn.
Thẩm Khanh lập tức xoay người rời đi, vừa đi được vài bước thì đụng phải Lý Mỹ Nhân cách đó không xa.
Nàng và Lý Mỹ Nhân bốn mắt nhìn nhau, nhưng chẳng buồn để ý xem đối phương là muốn rời đi hay đứng lại, chỉ đơn giản gật đầu chào một cái rồi đi thẳng.
Chuyện này chẳng qua cũng chỉ là một đoạn nhạc đệm nhỏ.
Sau khi trở về viện, Thẩm Khanh liền sai Xuân Hoa đi lấy một ít điểm tâm, vừa ăn vừa nghỉ ngơi, chẳng mấy chốc trời đã tối.
Hoàng đế và đám đại thần, vương gia ở phía trước, theo phép tắc, đêm nay nàng có thể ra ngoài. Đây là đêm đầu tiên, con mồi do Hoàng Thượng cùng các đại thần, vương gia săn được đều sẽ được chế biến tại chỗ, các nàng cũng có thể hưởng một phần.
Tuy nhiên, Thẩm Khanh trước nay luôn khiêm tốn, những dịp trọng đại như thế này, nàng cần gì phải tỏ ra cao điệu?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play