Trong tưởng tượng của ông ấy, những anh hùng tình nguyện này khi đã sẵn sàng hy sinh trên chiến trường chắc chắn có tình yêu sâu đậm với đất nước. Sau ngần ấy năm xa cách, ai mà không muốn một ngày nào đó được trở về quê hương?
Ông ấy không thể tưởng tượng nổi lý do lớn lao nào khiến ông nội không chịu trở về thăm bà nội.
“Linh hồn ông cụ đã hóa thành chấp niệm giữ gìn bên bờ sông biên giới Hoa-Triều.” Vân Đường nghiêm túc nói: “Không chỉ riêng ông cụ, hầu hết các linh hồn liệt sĩ hy sinh trên chiến trường Triều Tiên đều như vậy. Năm xưa quốc gia cử quân tình nguyện sang Triều Tiên chủ yếu là để ngăn chặn kẻ địch ở bờ sông Lục, đảm bảo an toàn cho biên giới. Sau khi hy sinh, linh hồn những chiến sĩ này cũng không quên nhiệm vụ này của họ.”
Giọng của Vân Đường rất nhẹ, nhưng nội dung cô nói ra lại nặng như núi Thái Sơn.
【Hu hu hu, rơi nước mắt rồi! Hòa bình thế giới chẳng qua là có người ngăn chiến tranh ở phía sau.】
【Giây phút này tôi thật sự rất biết ơn vì sau khi chết con người có linh hồn, họ vẫn có cơ hội nhìn thấy Trung Quốc ngày hôm nay.】
【Các liệt sĩ, hãy trở về, về nhìn ngắm đất nước thái bình mà các anh đã tạo nên đi!】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT