Lương Thục hơi sửng sốt, nghĩ tới một khả năng: “Có phải là ông Thành Hoàng không linh thiêng, người thờ cúng quá ít mới dẫn đến trước miếu thiếu dương khí không?”
“Bản thân vạn vật tự có thuộc tính của mình, như gỗ đào thuộc dương, hòe mộc thuộc âm, trong hoàn cảnh bình thường, tính chất này không dễ bị thay đổi. Đất trước miếu thuộc dương, càng nhiều đồ cúng, dương khí mà nó mang theo thực sự càng nhiều, nhưng tuyệt đối không thể vì hương khói thưa thớt mà biến từ dương sang âm được.”
Vân Đường đổ đầy cát trong lòng bàn tay trở lại, đứng dậy nhìn về phía miếu: “Chúng ta vào xem thử.”
Miếu Thành Hoàng chật hẹp và cũ kỹ, thậm chí không có sư trụ trì, ngay khi bước qua cổng lớn, Vân Đường đã dồn ánh mắt lên tượng thần trong điện.
Tượng thần được điêu khắc từ một khối gỗ nguyên, sơn màu, oai nghiêm nghiêm túc ngồi trên ghế Thái Thú.
Tuy nhiên cô lập tức nhận ra điều không ổn: “Bức tượng này được điêu khắc từ gỗ liễu, hoàn toàn không có linh khí.”
“Không trách được tài xế nói ông Thành Hoàng không linh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT