Ngày hôm sau, Vân Đường thức dậy lúc bảy giờ sáng, không tu luyện như thường lệ mà lại dẫn Lương Thục ra ngoài đi dạo.
Thành phố Tây Sơn nhiều núi, đêm qua mưa xuống, không khí như được rửa sạch, rất trong lành.
Hai người lang thang mua đặc sản địa phương làm bữa sáng.
Lương Thục hút một hơi sữa đậu nành thơm ngon, tỏ vẻ vô tư nói: “Tôi đã khôi phục ký ức.”
“Đoán được.” Vân Đường không ngạc nhiên.
Cô đã chú ý thấy điều bất thường ở Lương Thục tối hôm qua mới quyết định bỏ qua việc tu luyện, đưa cô ấy ra ngoài để giải khuây.
Lương Thục nhìn mỹ thực trong tay rồi lại nhìn cảnh vật xung quanh, chợt nhận ra: “Vậy là... cô lo lắng tôi không vui nên đặc biệt dẫn tôi ra ngoài chơi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT