Từ Phàm nhìn đồ đệ bận rộn vì mình, đột nhiên cảm thấy vui mừng, tìm được đồ đệ tốt, cuộc sống về hưu đến thật sớm.Kỳ công một lúc, một bữa trưa thịnh soạn đã xuất hiện trên bàn ăn.
“Rất tốt, rất tốt, khoảng thời gian ta không ở đây tay nghề của các ngươi thật sự tiến bộ rất nhiều.” Từ Phàm gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào trong miệng, nhấm nháp nói.
Từ Nguyệt Tiên lại bưng một đĩa Phật Nhảy Tường đến, đây là món chính cuối cùng.
“Ngon lắm, tay nghề bây giờ của các ngươi đã có thể làm thầy, sau này sư đồ chúng ta tu tiên không thành có thể đi mở một quán cơm.” Từ Phàm nhìn hai đứa nhỏ cười nói.
Từ Cương hiện tại mười một tuổi, Từ Nguyệt Tiên chín tuổi, độ tuổi này ở kiếp trước vẫn đều còn là học sinh tiểu học, đồ nhi của ta đã bắt đầu giặt quần áo, nấu cơm, làm việc nhà rồi, Từ Phàm đột nhiên có chút cảm giác tội ác.
“Sau này làm nhiều Phật Nhảy Tường này vào, các ngươi đều đang phát triển, dinh dưỡng rất quan trọng.” Từ Phàm nói rồi lại uống một ngụm canh, phát ra âm thanh hưởng thụ mỹ thực.
Nguyên liệu nấu ăn ở chỗ này Từ Phàm bây giờ đều là Bàng Phúc sai người đưa đến mỗi ngày, muốn nguyên liệu gì nói với bên đó một tiếng là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play